Chương 29: Cá cược

Xe dừng ở đèn xanh đèn đỏ phía trước.

Khâu Lý nhìn xuyên qua làn mưa bụi bắt gặp một đôi nam nữ, ở trong tiệm trà sữa bên cạnh. Bọn họ không có ô, nhưng thiếu niên kia liền cởi đồng phục ra, đem làm ô cho hai người.

Nếu mà thích nhau thì trú mưa như vậy cũng là một loại lãng mạn.

Có lẽ khi vô tình nhìn thấy người khác ngọt ngào bên nhau, nghĩ về một tháng tươi đẹp vừa qua, cô cũng nhận ra rằng mối tình đầu tưởng chừng sẽ lâu dài giờ đây đã vỡ vụn rồi.

Lần đầu tiên Khâu Lý gặp Duẫn Hải Quân là ở tiệc sinh nhật của Yến Hiếu Tiệp.

Cô không cẩn thận làm rơi bông tai trên bãi cỏ. Vì bãi cỏ còn đọng nước cho nên toàn là nước bùn, cô đang chậm chạp không muốn thò tay vào tìm kiếm thì lúc này, một cánh tay rắn chắc đã vươn vào trong ngọn cỏ, thay cô nhặt lấy bông tai.

Khâu Lý ngẩng đầu, lần đầu đối mắt cùng anh.

Trái tim thiếu nữ nhút nhát, cô cũng không biết diễn tả vẻ đẹp trai của anh như thế nào, chỉ là nhìn đâu cũng thuận mắt cô.

Nhưng mà anh lại quá lạnh lùng.

Khâu Lý nhanh chóng thăm dò anh qua Yến Hiếu Tiệp. Cô đến chỗ anh ngồi, muốn hỏi xin WeChat nhưng lại bị từ chối, ánh mắt anh còn tỏ ra chán ghét. Cô lập tức rời khỏi đó.

Mấy cô bạn đã nhìn thấy cảnh tượng đáng xấu hổ đó.

Bọn cô quen nhau ở phòng nghệ thuật. Đều là con gái nhà giàu, vô tư vô ưu nên cũng chẳng biết có tồn tại thứ gọi là tình bạn hay không. Chỉ là cùng đẳng cấp, có thể chơi cùng, có thể trò chuyện nên gọi nhau là chị em thôi.

“Lý Lý, được không?”

“Một tên trai nghèo thế thôi mà cậu cũng không xử được sao?”



Mấy cô gái không ngừng khích Khâu Lý.

Sau đó, một người trong đám họ vừa nghĩ ra một trò rảnh rỗi chính là kêu cô cá cược, nếu như trong một tháng có thể cua được nam sinh này, thì mỗi người sẽ mất cho cô một chiếc túi Chanel. Không thì cô sẽ phải mất cho họ.

Có lẽ là hơi mất mặt, cô nhấp một ngụm đồ uống nhỏ, nhìn về phía góc bể bơi. Thiếu niên kia đang hút thuốc cùng Yến Hiếu Tiệp, trò chuyện vui vẻ, khi cười lên khuôn mặt lạnh lùng rất có mê hoặc.

Khâu Lý quả quyết:

“Được, mình chơi.”

Đó là lần đầu tiên Khâu Lý theo đuổi một người, cô dùng hết tất cả sự nổi loạn, bám người cho nam sinh tên là Duẫn Hải Quân này.

Nhưng thiếu niên này rất lạnh lùng thờ ơ, khó đối phó.

Khâu Lý không có WeChat của anh, dò hỏi biết được anh làm ở tiệm sửa xe. Nhân một ngày đẹp trời, tan học, cô muốn thử xem vận may hôm nay thế nào, liền đi tới chỗ đó.

May mắn, cô gặp anh.

Khâu Lý đứng ở cửa hàng gà rán đối diện nhìn thiếu niên đang cầm ống nước rửa xe bên kia đường. Ánh đèn trắng hắt lên áo sơ mi cùng chiếc váy xanh nhạt của cô. Một chiếc xe đạp lao từ trên dốc xuống, tà váy bị thổi tung lên.

Vừa lúc Duẫn Hải Quân tắt nước, mặt đất đầy nước đọng, anh nhìn thấy đôi chân mảnh khảnh thẳng tắp của cô, nhịn không được mà ngước nhìn lên, lại nhìn thấy nữ sinh xinh đẹp nhất mà anh từng gặp rồi.

Cô nhìn anh cười, rất xinh đẹp, dịu dàng, ngọt ngào.

Thấm vào tận tâm can.