Chương 11

Chương 11

Nhưng tôi không thể trưng trưng mắt nhìn ông ấy chết trước mặt tôi ,vì cứu tôi, vì bảo vệ tôi mà để dân làng thiêu chết

Tôi bất chấp mọi thứ lao đến ,và không quan tâm đến ánh mắt của dân làng đang nhìn tôi

Bây giờ trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ, đó là cứu ông ấy

Tôi vội chạy lại nhìn Lãnh Ngạo Thiên và nói “cha, con……… “

“Cút, ta không có đứa con gái như ngươi “, tôi chưa kịp nói ra thì đã bị cha tôi ngắt lời, tôi biết ông làm như vậy là để bảo vệ tôi

Tôi đứng trước đống cỏ khô ,ngước lên nhìn Lãnh Ngạo Thiên nói, “con sẽ không đi đâu hết, cha à, con biết cha làm vậy là muốn bảo vệ con ,nhưng mà dân làng đang muốn tìm là con, không phải cha ,cha không cần phải vì con mà hy sinh lớn như vậy “

“Ta kêu ngươi cút đi ,ngươi nghe không hiểu lời ta nói có phải không ? Lãnh Nhan ,kể từ giờ phút này ta không có đứa con gái như ngươi ,ta và ngươi cắt đứt quan hệ cha con ,sau này tự mà lo liệu cho bản thân ,ngươi sống tốt hay xấu cũng không liên quan đến ta”

“Cha, con……. “

“Bắt lấy nó, bắt lấy con yêu quái này ,đừng để nó chạy thoát”, tôi vừa mới mở miệng chưa kịp nói được gì thì đã bị dân làng cắt ngang, dân làng có lẽ sợ tôi bỏ chạy ,vài người vây lại giữ chặt cánh tay tôi ,vây lại thành một vòng tròn khóa chặt tôi trong chính giữa, có vẻ như họ thật sự muốn gϊếŧ tôi và không có ý định để tôi đi

Tôi im lặng một hồi rồi mở miệng nói “, người mà các người muốn tìm là tôi, bây giờ tôi đã ở đây, các người có thể thả cha tôi ra được chưa, trói tôi lên đi “

“Lãnh Nhan ngươi yên tâm, ngươi không cần nói chúng ta cũng sẽ trói ngươi lên ,ngươi chính là tai họa ,kể từ khi ngươi sinh ra có bao nhiêu dân làng đã chết, ta tin là không cần nói thì trong thâm tâm ngươi cũng là người rõ nhất, một tai họa như ngươi có giữ lại thì cũng chỉ là tai họa cho thiên hạ, chúng ta cũng chỉ là thay trời trừ tai họa “

Trưởng làng nói xong liền nháy mắt với dân làng ,dân làng đem cha tôi thả ra, rồi mang tôi trói lại treo lên ,cha tôi luôn dõi theo tôi, trưởng làng lên tiếng “Lãnh Nhan, lần trước là lễ Trung Nguyên, đã để ngươi may mắn thoát khỏi kiếp nạn đó, hôm nay chúng ta bằng mọi giá cũng sẽ không buông tha cho ngươi, không thiêu chết loài cặn bã như ngươi, sau này ngươi có đi tới đâu cũng sẽ làm cho lòng người hoang mang “

Tôi nhíu mày, trưởng làng nói ra thì quang minh chính đại ,nhưng nói thẳng ra thì ông ấy cứ nghĩ cái chết của con trai ông ấy là do tôi hại chết ,nên muốn thay con ông ấy báo thù mà thôi

Tôi nhắm mắt lại, câu nói của bà lão quanh quẩn bên tai tôi, có thể thoát khỏi tai họa này hay không phải phụ thuộc vào mấy ngày này, xem ra lời tiên đoán của bà lão đã trở thành sự thật, tôi trốn không khỏi kiếp nạn này rồi, thôi quên đi, chết sớm thì đầu thai sớm….

Tôi nghĩ thầm trong lòng

Dân làng châm lửa đốt đống cỏ khô, vì để gϊếŧ tôi nhanh hơn, họ đã cho thêm xăng và cồn vào đống cỏ khô, để lửa có thể cháy nhanh hơn

Bà lão bất ngờ xuất hiện trước mặt tôi, nhìn tôi rồi bất lực thở dài, ” ngươi, con bé ngu ngốc, tại sao tại sao không nghe lời “

“Bà bà người đừng quan tâm đến ta, lửa ở đây lớn lắm, người đi trước đi “, tôi nhìn bà lão hét lên thật lớn

Trưởng làng nghe được tiếng hét của tôi ,nhíu mày hỏi : “Lãnh Nhan, ngươi lại đang lầm bầm cái gì, ngươi đang nói chuyện với ai? “

Nghe trưởng làng hỏi tôi như vậy, tôi ngây người, bọn họ…. Bọn họ đều không thấy bà lão sao? Nhưng chỉ có tôi có thể thấy, chuyện gì đang xảy ra?

“Lãnh Nhan, hôm nay chính là ngày chết của ngươi, cho dù ngươi có gọi cứu viện cũng vô dụng, hôm nay chúng ta sẽ thiêu chết ngươi” ,trưởng làng thấy tôi im lặng liền mở miệng nói

————————