Chương 10

Chương 10

Lãnh Ngạo Thiên bước ra ngoài, ông ấy đứng cũng đứng không vững ,nhìn trưởng làng nói ,” mới sáng sớm cái gì mà Lãnh Nhan, tôi không biết các người đang nói cái gì “

“Lãnh Ngạo Thiên ông đừng giả vờ nữa ,dân làng đã nhìn thấy Lãnh Nhan trở về rồi ,bây giờ ông làm vậy là muốn bao che cho nó, ông làm vậy còn có lương tâm không? Ông muốn dân làng phải làm sao, nó là yêu quái, chuyện hôm đó ông cũng tận mắt nhìn thấy, nếu ông giao Lãnh Nhan ra, ta hứa với ông là sẽ cho nó chết một cách toàn thây và giao thi thể cho ông, còn nếu ông vẫn muốn bao che cho nó thì đừng trách ta không khách sáo”

Tôi ở trong phòng nghe được những lời hung hăng hăm doạ của trưởng làng, không khỏi nhíu mày, lần này trưởng làng nhất định sẽ không buông tha cho tôi, nghe được ý nghĩa ông ấy nói, nếu như cha tôi không giao tôi ra thì bọn họ đối với cha tôi không khách khí

“Nuôi không dạy lỗi của ta, nếu các người đã nói như vậy ,thôi được, ta chết thay nó ,chỉ xin sau khi ta chết, các người hãy tha cho nó một con đường sống “

Tôi sửng sờ, người đàn ông này chưa bao giờ làm tròn nghĩa vụ làm cha đối với tôi, lại có thể nói ra điều này

Tôi đột nhiên có một cảm giác được yêu thương, và không biết mình nên làm gì lúc này

“Lãnh Ngạo Thiên, ông nói như vậy là có ý gì? Ông không muốn giao Lãnh Nhan ra có đúng không? “,trưởng làng lạnh lùng hỏi

“Không phải ta không muốn giao Lãnh Nhan ra, mà là ta cũng không biết Lãnh Nhan đã đi đâu ,ta làm sao giao ra ,các người đã nói như vậy rồi thì để ta chết thay nó , vậy là được rồi chứ gì “

Lãnh Ngạo Thiên Bình tĩnh nói ,như thể đó là sự thật

“Được, nếu ông đã nói như vậy ,chúng tôi sẽ tác thành cho ông “, trưởng làng biết tôi ở trong nhà ,cố ý nói như vậy ,muốn dùng cách này để kích động tôi dụ tôi ra

Trưởng làng cùng dân làng đã bắt cha tôi đi, cũng là nơi lần trước, cha tôi bị họ trói lên cây thánh giá làm bằng cỏ khô ,tôi trốn trong bóng tối nhìn trộm, tôi rất sợ , không biết cha tôi có may mắn thoát khỏi tai họa này không

Cha tôi nhắm mắt, giống như đang chờ đợi cái chết đến

Tôi thấy dân làng sắp châm lửa rồi, không nghĩ được nhiều, chạy lại và hét lớn, “các người dừng lại ,người mà các người tìm là tôi , không phải cha tôi , thả ông ấy ra ,tôi sẽ cho các người xử lý “

Tôi biết rằng trưởng làng không muốn thiêu chết cha tôi ,ông ấy chỉ muốn lợi dụng cha tôi để ép tôi ra mặt , tôi thừa biết âm mưu của ông ta nhưng vẫn ra mặt ,tôi không thể trương mắt ra mà ngồi đó nhìn cha mình bị thương

Nghe thấy giọng của tôi, không chỉ trưởng làng và dân làng mà ngay cả cha tôi cũng trố mắt ra,cha tôi lạnh lùng nhìn tôi hỏi, ” con làm gì ở đây ?mau cút đi ,đi càng xa càng tốt “

“Cha, con lại đây để cứu cha, người mà họ muốn tìm là con, không phải cha, cha không nên chết thay con, con từ khi mới sinh ra đã là một tai họa ,bất cứ nơi nào có mặt của con đều không tốt ,người cũng đã bị con làm liên lụy rồi “

“con lấy đâu ra mà nhiều lời thừa thãi vậy, mau đi, có bao xa đi bao xa ” cha tôi nhìn tôi lạnh lùng mắng, nhưng trong thâm tâm tôi biết, cha tôi sợ tôi rơi vào tay dân làng, sợ tánh mạng tôi gặp nguy hiểm

Tôi lắc đầu liên tục, nước mắt tôi không kìm được lăn dài ,cho đến hôm nay tôi mới nhận ra ,thì ra ba tôi rất thương yêu tôi ,thì ra ông ấy rất quan tâm đến tôi

Chỉ là ông ấy không giỏi thể hiện tình cảm của mình ,nên đối với tôi mới thờ ơ như vậy

————————