Chương 9

Chương 9

Tôi không thể không quan tâm, cho dù Lãnh Ngạo Thiên có đối xử với tôi như thế nào ,nhưng dù sao ông ấy cũng là cha tôi, giọt máu đào hơn ao nước lã ,tôi không thể ngồi yên nhìn ông ấy vì tôi mà hy sinh tánh mạng của mình

Dù có bị dân làng thiêu chết tôi cũng chấp nhận ,tôi muốn quay lại cứu cha mình

Nghĩ đến đây, tôi thật sự đã làm điều này, bằng mọi giá tôi phải trở về làng, đột nhiên có một người nắm lấy tay tôi ,tôi quay lại thì thấy một người con trai, thanh tú đẹp trai, nhìn còn mê hoặc hơn phụ nữ mấy phần, người con trai ấy nhìn tôi lạnh lùng nói “ngươi muốn quay về, ít nhất phải gỡ bỏ được kết giới trên người mình trước ,nếu không ngươi không thể nào vào được làng “

“Tôi “……..Mạc Hàng Phong chết tiệt, tôi cũng quên mất trên mình còn kết giới ,tôi lo lắng, làm thế nào thì tôi mới gỡ bỏ được kết giới ?

Vân Triệt nhìn tôi, như đoán được trong lòng tôi đang nghĩ gì ,lên tiếng nói, “ta có thể giúp ngươi ,nhưng trước tiên ngươi phải rời xa đại nhân “

“Đại Nhân là ai? Ngươi có bị bệnh không ? Đến đại nhân của ngươi là ai ta còn không biết, làm sao rời xa “tôi coi hắn giống như người bệnh thần kinh ,quay lưng bỏ đi nhìn cũng không thèm nhìn

Vân Triệt ở sau lưng tôi nói “Mạc Hàng Phong, rời xa Mạc Hàng Phong ,ta có thể giúp ngươi gỡ bỏ kết giới và để ngươi quay về làng “

Tôi dừng bước và quay đầu lại nhìn Vân Triệt, hóa ra là với Mạc Hàng Phong ,không cần hắn nói tôi cũng không muốn có một chút liên quan gì đến Mạc Hàng Phong ,trước tiên là Mạc Hàng Phong sẵn sàng để tôi đi

Tôi nhìn Vân Triệt và nói “chuyện này ngươi nên đi hỏi Mạc Hàng Phong ,không phải ta muốn vướng víu hắn mà là hắn không muốn buông tha cho ta, nếu thuyết phục được hắn buông tha cho ta, ta cảm ơn toàn bộ tổ tiên nhà ngươi “

Vân Triệt nhíu mày ,có vẻ không thích tôi nói Mạc Hàng Phong như vậy, Vân Triệt im lặng một lúc rồi nói ” ta hy vọng ngươi có thể làm được những gì ngươi vừa nói “, nói xong vẫy tay một cái thật mạnh trước mặt tôi , tôi tưởng hắn muốn đánh tôi nên sợ hãi nhắm mắt lại, khi tôi mở mắt ra thì đã quay về làng , đó cũng chính là nơi mà tôi bị thiêu lần trước ,tôi đứng dậy khỏi mặt đất ,không quan tâm gì nhiều , chạy một mạch về nhà ,khi về tới nhà đẩy cửa ra ,nhìn thấy cha tôi ngồi dưới đất, mặt đất đầy những chai rượu ,không biết ông đã uống bao nhiêu rồi ,tôi bước đến và nói “ba, ba có sao không”, nghe thấy giọng tôi. Lãnh Ngạo Thiên ngẩng đầu lên ,nhìn tôi nhíu mày nói, “con đã rời khỏi nơi này rồi còn quay về làm gì nữa “

Hình như là đang nói với tôi, và cũng hình như là đang nói với chính ông ấy

Tôi thấy tóc của cha tôi đã bạc rồi, không biết bắt đầu từ khi nào cha tôi đã già đi rất nhiều, đã nhiều năm, ông không dành cho tôi một chút yêu thương ,cũng không làm gì để tổn thương tôi, hôm đó dân làng muốn thiêu chết tôi, ông ấy bất lực, không cứu được tôi

“Lãnh Nhan, ngươi ra đây “, dân làng giống như những con ruồi không đầu, chân trước tôi vừa về tới nhà thì họ đã đuổi theo tới chân sau rồi

” Lãnh Nhan, ta biết ngươi đã quay về rồi, dân làng đã thấy ngươi quay về rồi, ngươi ra đây “

Tôi nghe ra được, đây là giọng nói của trưởng làng ,người mà muốn tôi chết nhất, vì con trai ông ấy chết đột ngột, ông ấy cho rằng tôi đã hại chết con ông ấy, nên ông ấy luôn ôm mối hận thù với tôi

“Lãnh Ngạo Thiên, hôm đó Lãnh Nhan được yêu quái cứu thoát chính ông cũng đã tận mắt chứng kiến ,Lãnh Nhan là yêu quái, ông vẫn còn muốn bao che cho nó sao, ” trưởng làng lại nói

Tôi nhìn cha tôi một lúc, tôi đứng dậy muốn đi ra ngoài thì cha tôi nắm tay tôi và nói “ta đi”

————————