Chương 2: Cái chết đột ngột

Chương 2 cái chết đột ngột

Con trai trưởng làng cứ thế ép tôi khiến tôi không thể di chuyển, tôi đã không còn hy vọng gì nữa, tôi hét lên kêu cứu, dân trong làng cũng không một ai nghe thấy tiếng kêu cứu của tôi, tôi chỉ có thể tự mình cầu xin phước lành

Tôi nhắm mắt lại trong tuyệt vọng và để con trai trưởng làng xúc phạm

Nhưng chuyện tôi không nghĩ tới là, con trai trưởng làng đột ngột chết

Tôi thấy con trai trưởng làng không có một chúc động tỉnh nào,cẩn thận và muốn đẩy hắn ra, cú đẩy này đã đẩy hắn xuống đất nằm bất động, tôi luôn giữ nguyên tư thế như vậy. Tôi sợ hãi, tôi nhanh chóng đứng dậy và nhìn con trai trưởng làng, tôi đưa tay run rẩy để tay lên mũi hắn, cố gắng nghe tiếng hắn thở, nhưng không có một chúc hơi thở, tôi không lo được nhiều đến vậy, nhanh rời khỏi nơi này

Tôi chạy và chạy, nhưng ngọn núi phía sau giống như một mê cung.tôi càng cố gắng ra sức trốn thoát nhưng tôi càng không thể trốn thoát. Trái tim tôi vô cùng kinh hoàng và tôi cũng không nghĩ đến con trai trưởng làng đột ngột chết

Tôi vô tình gặp được một bà lão, bà lão trông như đã ngoài 80 tuổi, lưng bà hơi còng và mái tóc hơi xám, nhưng nhìn bà vẫn có vẻ thanh tú, bà lão vẫy tay chào tôi và nói,,nhan nhi qua đây

Trong lòng tôi có chúc nghi ngờ,, làm sao bà lão biết được tên của tôi

Nhưng cơ thể tôi không thể kiểm soát được cứ thế từng bước từng bước đến trước mặt bà lão ,bà lão mỉm cười với tôi và nói , tốt quá, nhan nhi của ta đã lớn thế này rồi

Tôi ngập ngừng hỏi,, bà bà, chúng ta có quen nhau sao?

Bà lão không trả lời vấn đề của tôi, bà từ trong túi lấy ra một chiếc vòng tay bạc và nói . Nhan nhi 18 tuổi rồi, cuối cùng cũng đã trưởng thành, đây là tín vật định tình của phu quân con , con nhất định phải đeo trên tay, không được tháo nó xuống, con nghe rõ chưa?

Bà lão nói xong thì liền đeo chiếc vòng bạc lên tay tôi,nhìn chiếc vòng trên tay tôi,nó hơi xấu,tôi muốn tháo nó xuống, bà lão liền nói, con không được tháo nó xuống, vòng tay này có thể bảo vệ sự an toàn của con

Một chiếc vòng đã bị vỡ mà lại bảo vệ tôi ?tôi coi như bà lão mắt mờ tai lãng và nói những điều ngớ ngẩn, tôi không quan tâm lắm

Bà lão dường như đọc được suy nghĩ của tôi, mỉm cười và nói, quay về đi, ở đây không an toàn

Tôi gật đầu và cấm đầu chạy, tôi không biết đã chạy được bao lâu, tôi cảm thấy chóng mặt, giống như một giấc mơ và cũng giống như thực tế, tôi không phân biệt được rốt cuộc là mơ hay là hiện thực, bịch một tiếng tôi đã ngã xuống đất, trong cơn đau tôi mở mắt ra và nhận ra rằng đó là một giấc mơ, nhưng giấc mơ này thực sự rất giống thực tế

Trên trán tôi tuôn ra rất nhiều mồ hôi, tôi đưa tay lên lau mồ hôi trên trán, nhưng vô tình chạm vào vòng tay bạc trên cổ tay

Vòng tay bạc…….. Bà lão………. Và con trai của trưởng làng?

Chuyện gì đang xảy ra với tất cả những điều này?

Lãnh nhan, ra đây, chúng ta biết ngươi ở trong nhà, đừng trốn ở trong đó và không lên tiếng

Đó là giọng nói của dân làng,nghe tiếng ồn ào bên ngoài tôi rất chắc chắn không phải một người, tôi cau mày và yếu ớt nghe giọng nói của ba tôi. Ba tôi hỏi, mọi người tìm lãnh nhan để làm gì ?

Con trai tôi đột ngột chết một cách kỳ lạ, có một số dân làng đã nhìn thấy nó, trước khi chết nó ở cùng lãnh nhan. Lãnh ngạo thiên, nếu ông vẫn còn quan tâm đến tình hữu nghị với dân làng, khuyên ông không nên bảo vệ lãnh nhan nữa

Đó là giọng nói của trưởng làng, tôi nghe rất rõ, con trai của trưởng làng đã chết?

————————