Chương 3: Xoá bỏ tai họa này

Chương 3 xoá bỏ tai họa này

Cùng với mọi thứ trong giấc mơ của tôi giống nhau như đúc ,tôi không thể không cau mày. Chuyện gì đang xảy ra với tất cả mọi thứ như thế này? Tại sao tôi lại nghĩ chuyện này là thật, nhưng cuối cùng tôi lại thức dậy trong một giấc mơ, tại sao tôi nghĩ đó là giấc mơ, nhưng nó thật sự đã xảy ra?

Tôi không có làm gì hết, con trai trưởng làng là đột ngột chết, chuyện này không liên quan gì đến tôi

Bây giờ các ngươi muốn làm gì? Đó là giọng nói của ba tôi Lãnh ngạo thiên, tôi nghe được

Muốn làm gì, còn vài ngày nữa là tới lễ hội Trung Nguyên hàng năm,nếu dân làng chúng ta muốn trong làng yên ắng thì nhất định phải xoá bỏ tai họa này

(lễ hội Trung Nguyên là rầm tháng 7)

Nhưng điều này sẽ quá tàn nhẫn, dẫu sao Lãnh Nhan nó chỉ mới 18 tuổi, ba tôi nói

Khi trưởng làng nghe ba tôi nói điều này,ông cau mày và nói vậy con trai của ta có đáng chết không? Con trai của ta cũng chỉ mới 20 tuổi,nó đã rời xa ta mãi mãi, Ngạo Thiên, nếu ông thật sự muốn ngôi làng của chúng ta yên ắng trong tương lai, vậy thì ông hãy làm theo phân phó của dân làng, ông càng bảo vệ Lãnh Nhan,sau này trong làng sẽ càng ngày càng nhiều người bị liên lụy, không phải chúng tôi muốn cố ý đối sử tàn nhẫn với Lãnh Nhan, nhưng chính trong lòng ông cũng biết rất rõ, bao nhiêu năm nay, những người có qua lại với Lãnh Nhan đều đã chết, những người đó đều chết một cách kỳ lạ, lần này là con trai ta, lần sau thì sao? Lần sau ai sẽ là người ngây thơ liên lụy, mọi người đều không biết, giữ nó lại trong làng giống như là giữ một quả bơm nổ chậm , khi trưởng làng nói đều này, ba của tôi im lặng

Cuối cùng, tôi nghe ba tôi nói điều gì đó rất nặng nề , vậy thì làm theo ý mọi người đi. nhưng tôi có một yêu cầu, xác của Lãnh Nhan phải để lại cho tôi, tôi muốn chôn cất con bé trong mộ phần của Lãnh gia, dù sao thì con bé cũng là con gái của Lãnh Ngạo Thiên tôi

Thôi được, chuyện này chúng tôi có thể hứa với ông, trưởng làng sẵn sàng đồng ý yêu cầu của ba tôi

Tôi quay lại bên giường, tôi không khỏi chạnh lòng khi nghĩ đến những gì thầy bói nói khi còn bé, ông ấy nói năm 18 tuổi tôi sẽ gặp thảm họa, có thể qua khỏi là may mắn của tôi, còn không thể qua khỏi thì là số phận của tôi, lúc đó tôi còn không tin những gì thầy bói đã nói, tôi cứ nghĩ ông ấy nói vu vơ và cố tình nói như vậy, nhưng bây giờ tôi đã tin rồi, có lẽ thảm họa mà thầy bói nói về tôi là thảm hoạ ở lễ hội Trung Nguyên này

Có lẽ đây là định mệnh của tôi, nhân loại không thể không tin vào số phận

Miễn phí sống trong 18 năm,đối với tôi cũng đáng

Tôi mỉm cười thờ ơ, dù sao thì còn vài ngày nữa tôi cũng chết, tôi trong lòng tự nhủ, bây giờ còn sống thì cứ tận hưởng cuộc sống, không cần phải lo lắng những chuyện sau khi chết

Ngã người xuống giường, tôi liếc nhìn chiếc vòng bạc trên cổ tay mình và nghĩ đến những gì bà lão nói với tôi ở trong giấc mơ, bà ấy nói chiếc vòng này là tín vật định tình của phu quân tôi, phu quân?

Tôi không thể nhịn được cười. Tôi là người sắp chết, lấy đâu ra hôn phu, nhưng dù gì cũng sắp chết rồi tôi có nên tháo chiếc vòng trả lại cho bà lão, để bà ấy trả lại cho hôn phu của tôi, nắm dữ tính vật định tình của người ta mà không thể ở bên cạnh người ấy thì có vẻ hơi phi lý

Nghĩ như vậy, tôi liền tháo chiếc vòng tay xuống, nhưng chiếc vòng này dường như có phép thuật, tôi càng tháo nó xuống thì nó càng khóa chặc, tôi không thể tháo xuống

————————