Chương 23

Chương 23

“ừm,tôi biết rồi, anh yên tâm, tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến công việc của anh đâu ” sợ Mạc Hàng Phong không đưa tôi đi cùng, tôi ra sức gật đầu, rồi lại gật đầu nói

Nghe tôi nói như vậy, Mạc Hàng Phong lạnh nhạt nói :” Được rồi, đi thôi ” cứ như vậy, tôi đi theo Mạc Hàng Phong rời khỏi nơi này, khi đi đến đó, tôi thấy Mạc Hàng Phong cùng với hai người ăn mặc quái dị nói chuyện.:” có chuyện gì vậy? “

Hai người mặc đồ quái dị đó liếc nhìn tôi, có chút ngập ngừng, nữa muốn nói nữa không muốn nói

Mạc Hàng Phong mở miệng nói :” không sao, cô ấy là vị hôn thê của ta Lãnh Nhan, các ngươi có thể coi như cô ấy vô hình, có cái gì thì nói đi không cần quan tâm đến cô ấy “

” vậy được rồi, vậy chúng ta nói chuyện đi ” hai người đó thu hồi lại ánh mắt của mình, rồi mở miệng nói :” hôm nay tiếng chuông của chúng tôi vang lên một tiếng, chúng tôi biết là có người chết, vừa mới đi thu thập linh hồn của hắn, ai biết đâu đi được đến đây hai người chúng tôi mới phát hiện, người này chưa tới ngày chết, cái chết của hắn cũng không hiểu lý do, tôi không biết trong chuyện này đã sai sót chỗ nào, bây giờ người đã chết rồi, hơn nữa dương thọ của hắn còn chưa tận, Diêm Vương Gia nhất định sẽ không thu nhận hắn, nhưng nếu không mang linh hồn hắn đi, linh hồn của hắn sẽ lang thang bên ngoài, cuối cùng biến thành cô hồn dạ quỷ “

Người đứng kế bên tiếp tục cuộc trò chuyện :” chúng tôi cũng không biết phải làm sao mới tốt, Lão Đại, chuyện này chỉ có thể xin ý kiến của người “

Mạc Hàng Phong nhíu mày nói :” Diêm Vương Gia có biết cái chết của người này không? “

“Diêm Vương Gia tạm thời còn chưa biết, nhưng tôi tin rất nhanh người ấy sẽ biết, chúng ta phải làm sao đây? Đây chắc không tín là sơ suất của chúng ta đâu nhỉ “

“Trước tiên đưa linh hồn của hắn trở về, còn những chuyện khác ta sẽ giải quyết “

Mạc Hàng Phong nói xong, tiếng lên trước một bước, tôi theo sau Mạc Hàng Phong cũng tiến lên một bước, mang thi thể lật lại, khi tôi nhìn thấy, chính là cha tôi, người đàn ông nghiện rượu, và chưa bao giờ làm tròn trách nhiệm của người cha đối với tôi, tôi hoảng hốt, không dám tin những thứ trước mắt

Bởi vì ông ấy vừa mới chết, linh hồn của ông ấy vẫn còn chưa thành hình, mắt tôi không thể nhìn thấy ông ấy, tôi chỉ có thể trưng mắt nhìn hai con người ăn mặc kỳ quái đó mang linh hồn của ông ấy đi, một lời cũng không nói được với ông ấy

Mạc Hàng Phong cũng biết người đã chết này là Lãnh Ngạo Thiên, anh ta quay lại nhìn tôi và nói :” ngươi có muốn nói chuyện với ông ấy không, linh hồn của ông ấy vẫn chưa đi xa, ngươi bây giờ nói chuyện với ông ấy, ông ấy vẫn có thể nghe được “

Tôi nghe Mạc Hàng Phong nói như vậy, tôi tuyệt vọng chạy đến và hỏi :”Cha , chuyện gì đã xảy ra vậy? Đang yên lành sao cha đột ngột qua đời như vậy ?”

“Lãnh Nhan, cha ngươi là bị người khác hại chết” Mạc Hàng Phong nói một cách chắc chắn

Tôi ngước nhìn Mạc Hàng Phong hỏi :” Làm sao anh biết? “

“Những cách chết khác nhau sẽ có những dấu hiệu khác nhau, ngươi xem cha ngươi, miệng mở lớn, rõ ràng là ông ta có gì đó muốn nói, nếu ta đoán không lầm, người hại chết ông ta, chắc là người trong làng này, đó là một người mà ông ta quen biết, vì ông ta mở to mắt, vẻ mặt dường như không cam tâm, nhưng những người đó không cho ông ấy có cơ hội để nói chuyện, và đã gϊếŧ chết ông ta, nếu ta không đoán sai thì có lẽ cha ngươi đã phát hiện ra một bí mật mà ông ấy không nên biết, bọn họ muốn giữ kín bí mật nên đã gϊếŧ người diệt khẩu .”

Nghe được Mạc Hàng Phong nói những lời này, tôi nhíu mày hỏi :” vậy thì anh có thể biết ai đã gϊếŧ cha tôi không? Hay là cha tôi đã biết được bí mật gì mà không nên biết không? “

————————