Chương 24

Chương 24

“Đây là một câu hỏi cơ mật, không thể hỏi, nếu không sẽ vi phạm quy tắc của chúng ta, tuy nhiên, có một điều chắc chắn rằng, cha ngươi là bị người ta gϊếŧ chết, còn phần là ai, thì phải xem ngươi có năng lực để điều tra chuyện này không, ta có thể cho ngươi hai manh mối, thứ nhất là người trong làng, bởi vì đó là người mà cha ngươi quen biết, cho nên cha ngươi không thể đề phòng, thứ hai đó là đàn ông, bởi vì lực ra tay rất mạnh, phụ nữ sẽ không có lực mạnh như vậy, còn thứ ba, bàn tay của người đàn ông này không bị chai, xem ra hắn không thường xuyên làm việc, cũng không thường xuyên lên núi đốn củi. “

“Làm sao anh biết?” tôi không nhịn được hỏi

” Ta nhìn vết thương trên cơ thể cha ngươi rồi đưa ra phán đoán “

“Nhưng không phải anh đã nói đây là cơ mật của các anh, và không thể nói ra sao? “tôi hỏi lại

“Cái này không tín là cơ mật, chỉ có thể là manh mối, không có liên quan đến nhau” Mạc Hàng Phong trả lời

Tôi cúi đầu xuống, mối quan hệ giữa cha tôi và những người trong làng, nói tốt cũng không tốt gì lắm, mà nói không tốt thì tất cả đều quen biết nhau, gặp mặt đều gật đầu để chào với nhau, tôi không biết tại sao mọi chuyện lại trở nên như thế này, ai đó đã sát hại cha tôi, bởi vì liên quan đến tôi, nên cha tôi rất ít tiếp xúc với những người trong làng, chỉ cần ông ấy không ra ngoài làm việc, thì ông ấy tự nhốt mình trong phòng để uống rượu, tại sao lại xảy ra chuyện như thế này?

“Người đâu nhanh đến đây, Lãnh nhan đã gϊếŧ chết cha ruột của mình rồi, nhân chứng vật chứng đều có, mọi người hãy đến đây xem, Lãnh Nhan là một con yêu quái, Lãnh Nhan là tai họa…… ” đột nhiên, một người trong làng hét lên ầm ĩ, phá vỡ sự yên tĩnh của tôi, Mạc Hàng Phong nhíu mày nhìn tôi hỏi :”ngươi có cảm thấy là người này gϊếŧ không? “

Thông thường, chỉ những người hay trộm cắp mới gọi người lại để bắt kẻ trộm

Tôi lắc đầu, tôi không biết, tôi thật sự không biết, tôi không muốn đổ lỗi cho bất kỳ ai, bây giờ tôi không có một chút manh mối, tôi thà công khai thừa nhận rằng tôi không biết, và tôi không muốn nghi ngờ những người trong làng

Mọi thứ điều dựa trên sự thật, không có bằng chứng, tôi sẽ không tự đưa ra kết luận.

Một lúc sau, người dân trong làng đều đổ xô đến đây, ai cũng chỉ chỏ vào tôi, và cho rằng chính tôi đã gϊếŧ chết cha mình, nếu không cha tôi đang sống khỏe mạnh, làm sao có thể đột ngột qua đời? mắt họ không nhìn thấy Mạc Hàng Phong, nên trong mắt họ ở đây chỉ có tôi và thi thể của cha tôi, họ chỉ tin vào tất cả những gì mà họ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhìn thấy tôi và tôi đứng cạnh thi thể của cha tôi, mọi người đều cho rằng là tôi đã gϊếŧ chết cha tôi, tôi đứng đó, chịu đựng nỗi đau mất cha, lại còn phải chịu đựng những lời chỉ trích của dân làng, lần đầu tiên tôi cảm thấy bất lực, tôi không biết phải giải thích tất cả những điều này với họ như thế nào, bởi vì việc của mẹ tôi năm đó, việc của bà mụ, con trai trưởng làng, họ chết vì khó sanh tôi ra, chết vì tiếp xúc với tôi, họ chết một cách kỳ lạ, nên dân làng đều cho rằng tôi là tai họa, tôi có giải thích cũng vô dụng, bọn họ sẽ không tin

Tôi cúi đầu, Mạc Hàng Phong nhíu mày, đi tới trước mặt tôi nhìn tôi hỏi :” trong số những người này, có người mà ngươi nghi ngờ không? “

Tôi lắc đầu, tôi không biết, cái gì tôi cũng không biết……

“Có ai trong số họ đã từng cùng cha ngươi đi lên núi hoặc đi đâu xa không ?” Mạc Hàng Phong nhìn tôi rồi lại hỏi

Tôi lại lắc đầu, tôi rất ít khi giao tiếp với cha tôi, cho nên cha tôi có đi đâu cùng ai hay không tôi cũng không biết.

————————