Chương 25

Chương 25

” tôi không biết “, tôi lắc đầu ,tôi thật sự không biết gì cả, thường ngày cha tôi rất ít nói chuyện với tôi, ông ấy cũng sẽ không bao giờ kể cho tôi nghe về những chuyện của ông ấy, tôi thật sự không biết gì cả, không phải là tôi không quan tâm ông ấy, mà là ông ấy không bao giờ nói cho tôi nghe

Nghe tôi nói như vậy, Mạc Hàng Phong nhìn tôi nhíu mày :”Vậy thì tự ngươi điều tra đi, ta đã cho ngươi manh mối rồi, nếu ngươi đã điều tra ra được gì thì cũng đừng tự ý giải quyết, nói cho ta biết, ta sẽ cho ngươi ý kiến, một người con gái như ngươi, nếu dân làng muốn đối phó với ngươi, là một chuyện quá dễ dàng “

“Tôi biết rồi” Tôi biết Mạc Hàng Phong quan tâm tôi, cho nên những gì anh ấy nói với tôi, tôi không thể từ chối, hơn nữa những lời Mạc Hàng Phong nói là sự thật, bây giờ tôi là kẻ thù chung của dân làng, ngay cả khi tôi biết sự thật, muốn báo thù cho cha tôi, họ cũng sẽ nghĩ rằng tôi cố tình nói điều này, chỉ để tìm một cái cớ để thoát tội

Hơn nữa, trước đó là chuyện của con trai trưởng làng, cho dù bây giờ tôi có trăm cái miệng cũng không biện minh được, chuyện của cha tôi dù tôi có nói thì bọn họ cũng không tin

“Vậy ngươi tự mình phải cẩn thận, ta gần đây có thể sẽ không ở bên cạnh ngươi, ta sẽ để Vân Triệt và lão bà bà lại canh giữ ngươi, đợi ta giải quyết xong chuyện của cha ngươi rồi sẽ đến tìm ngươi “

Mạc Hàng Phong nói với tôi

Tôi ngẩng đầu nhìn Mạc Hàng Phong hỏi :”vừa rồi hai người bắp quái dị lúc nãy nói có đúng không? Cha tôi ………thật sự sẽ biến thành cô hồn dạ quỷ sao? “

“Ngươi đừng quá lo lắng, ta sẽ giúp cha ngươi, còn nữa, hai người lúc nãy là đầu trâu mặt ngựa, không phải cái gì mà người bắp quái dị, là trợ thủ đắc lực của Diêm Vương gia, chỉ cần có người chết, lục lạc trên thắt lưng của họ sẽ vang lên, và họ sẽ đến dương gian để đưa hồn người chết về âm phủ” Mạc Hàng Phong thấy sự lo lắng của tôi và giải thích

“Vậy còn cha tôi? Cha tôi phải làm sao đây? Không phải anh đã nói là dương thọ của ông ấy chưa tận, hồn của ông ấy bị các anh đưa đi rồi, cũng không thể thụ lí, nhưng nếu như không quay về, ông ấy sẽ biến thành cô hồn dạ quỷ ?”

“Không sao đâu, vì đó là cha ngươi, mà ngươi lại là vị hôn thê của ta, ta nghĩ là sẽ nói chuyện với Diêm Vương, ông ấy sẽ khoan hồng giải quyết, ngươi không cần lo lắng cho cha ngươi, ngươi chỉ cần tìm ra kẻ đã sát hại cha ngươi là được rồi “

“Nếu có thể tìm được hung thủ thì anh sẽ làm gì? Anh cũng không thể làm gì được hắn ” tôi nói

“Không, gϊếŧ người là phạm tội, sẽ bị cắt giảm mười năm tuổi thọ, sau khi chết trực tiếp đưa đến tầng thứ mười tám, linh hồn của hắn vẫn luôn ở tầng mười tám chịu cực hình, vĩnh viễn không được tái sinh “

Tầng mười tám, là cái mà chúng ta thường gọi là mười tám tầng địa ngục đó sao, tôi chỉ nghĩ thầm trong bụng, nhưng không mở miệng hỏi

Mạc Hàng Phong có thể giúp tôi, anh ấy đã làm tất cả mọi thứ, về phần tang lễ, và những việc túc trực bên linh cữu, anh ấy không thể giúp tôi, tôi chỉ có thể tự mình lo liệu, tôi tìm được sự giúp đỡ tận tình cho đám tang, quan tài của cha tôi được đặt trong sân nhà Lãnh gia, nhưng những người trong làng, vì có liên quan đến tôi, nên họ không dám đến để chia buồn, bọn họ sợ người chết tiếp theo sẽ là họ, tôi thật sự rất oan ức, rõ ràng là cái chết của cha tôi không liên quan gì đến tôi, nhưng cuối cùng tôi lại phải mang trên người tội danh như vậy

Làng của chúng tôi có tập tục là nhất định phải túc trực bên linh cữu ba ngày hai đêm, ngày thứ ba bốn năm giờ sáng đưa thi thể đi hoả táng, cho nên mấy ngày này chỉ có mình tôi tức trực bên linh cữu ở nhà tang lễ…….

————————