Chương 28

Chương 28

Đến bốn giờ sáng của ngày thứ ba, tôi một mình đưa thi thể của cha đến nơi hỏa táng để hỏa táng, sau khi hỏa táng xong, chỉ còn lại một ít tro cốt trong hộp, tôi nhíu mày nhận lấy hộp tro cốt của cha tôi từ tay nhân viên tại nơi hỏa táng, sau đó tôi rời nơi hỏa táng, trên đường về nhà, có vài tên lưu manh vây quanh tôi, tôi nhịn không được nhíu mày nói :” các người cản đường đi của tôi rồi, làm phiền tránh qua một bên cho tôi đi được không ?”

Một trong số họ nhìn tôi và nói :” chính là ngươi rồi “

Tôi nhíu mày, không biết câu nói này của hắn ta là có ý gì

Tên lưu manh đó lại nói :”ngươi không phải tên Lãnh Nhan Sao? Chính ngươi đã gϊếŧ chết cha mình, đúng không “

Tôi không biết bọn họ Nghe được những tin tức lộn xộn này từ đâu , đúng tôi tên là Lãnh Nhan, nhưng cái chết của cha tôi thật sự không liên quan gì đến tôi a

Tại sao tất cả mọi người đều nghĩ rằng cái chết của cha tôi có liên quan đến tôi

“Lãng Nhan, ngươi đừng giả vờ nữa, ngươi là người như thế nào mọi người chúng ta đều biết cả, ngươi hại chết rất nhiều người trong làng của ngươi, ngươi không sợ ban đêm ngủ sẽ gặp ác mộng sao? “

“Tôi không hại chết ai cả, mặc kệ các người có tin hay không, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ làm hại bất cứ ai, các người tránh ra, tôi còn phải về nhà “

Tôi thật sự vô tội, nhưng mà bọn họ lại nói tôi đã hại chết người, nếu có thể, tôi cũng không hy vọng bọn họ chết

“Muốn về nhà, được thôi, chỉ cần ngươi chui từ dưới đũng quần của anh em chúng ta chui ra, chúng ta sẽ tha cho ngươi, để ngươi đi về nhà” mấy tên lưu manh đó nhìn tôi nói

Tôi biết bọn họ đang cố tình làm khó tôi, muốn sỉ nhục tôi, nhưng tôi là con gái, muốn nói đạo lý với bọn họ thì bọn họ cũng không nghe đâu, muốn đánh nhau với bọn họ thì tôi cũng không phải là đối thủ, tôi đứng đó không nhúc nhích, đôi lông mày nhíu xâu lại

“Sao vậy, sợ rồi à? Cái này so với ngày thường ngươi gϊếŧ người chỉ là chuyện nhỏ ,đúng không? Lãnh Nhan, ngươi hôm nay hoặc là không về nhà nữa, chơi với bọn ta, hoặc là chui từ đũng quần của bọn ta chui ra”

Tôi mím môi không nói lời nào

Tên lưu manh cầm đầu nói :”Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi bò chui qua, bọn ta tổng cộng chỉ có sáu người, chỉ cần ngươi chui sáu lần, chui qua xong rồi bọn ta nói lời sẽ giữ lời, không làm khó ngươi nữa “

Tôi vẫn không nói một lời, tôi cũng không biết nên nói gì mới phải

“Chui nhanh lên, ta đếm ba tiếng đếm, nếu ngươi không chui, vậy là ngươi muốn đi chơi cùng bọn ta, vậy bọn ta có thể hoàn thành ý muốn của Ngươi “

” Có phải tôi chui qua rồi, sau này các người sẽ không đến để làm phiền tôi nữa không ?” tôi nhìn tên lưu manh cầm đầu nói

“Tất nhiên rồi, nam tử hán đại trượng phu, lời nói ra như đinh đóng cột, không thể nói mà không giữ lời được, ngươi yên tâm đi”

Tôi không nói lời nào, trong lòng giễu cợt, còn nam tử hán đại trượng phu, với bản mặt này của bọn họ, không đáng gọi là đàn ông

Tôi đang định chui, thì có người nắm lấy cánh tay tôi, tôi nhìn lại, đó là người đã đưa tôi đến nghĩa trang lần trước, anh ta nhìn tôi lại nhìn qua mấy tên lưu manh, rồi mở miệng nói :”các ngươi một đám đàn ông giữa thanh thiên bạch nhật bắt nạt một cô gái như vậy, có đáng mặt đàn ông không hả? “

“Ở đâu ra một tên nhãi ranh thích lo chuyện bao đồng như vậy, ngươi cút ra, có bao xa cút bao xa, đừng có ở đây mà lo chuyện bao đồng, thiếu gia nói cho ngươi biết, tính khí của thiếu gia không được tốt đâu ” tên lưu manh lên mặt ỷ lại mình nhiều người, không đặt người đàn ông đã cứu tôi vào mắt hắn…

————————