Chương 3: Đêm Khuya Mê Người. (Phần 2).

Hai người càng lúc càng ăn ý, Đỗ Uy vuốt ve đôi mông căng tròn đẹp đẽ, dù sao đây cũng là lần thứ ba cưỡиɠ ɖâʍ cô.

Hai lần trước anh ta cho cô uống thuốc ngủ, từ hôm qua bắt đầu đổi thành thuốc mê, mà là loại thuốc mê không ngủ hẳn cũng không tỉnh hẳn, vì vậy hôm nay cô mới có phản ứng như thế.

Những lần trước cô đều ngủ, mặc dù có chút cảm giác, nhưng cũng không biết phối hợp như lần này.

Ngoài phòng mưa lại lớn hơn, lâu lâu cũng xuất hiện vài tiếng sấm, tiếng rêи ɾỉ của Tố Cầm càng lúc càng lớn, Đỗ uy cũng không sợ Hề Mộng Dao ở phòng bên cạnh nghe thấy, dù không có tiếng sấm này thì hiệu quả cách âm của căn nhà này rất tốt.

Bởi vì lúc sửa sang nhà, Đỗ Uy đã tự bỏ tiền ra trang bị đầy đủ các loại camera mini, còn tìm người thử hiệu quả cách âm, huống chi là người phụ nữ đã uống sữa bò có thuốc mê, nói không chừng giờ này đầu óc cô đã bay đi đâu rồi.

Sấm chớp vang dội, trong phòng khung cảnh xuân sắc vô cùng, Đỗ Uy cùng Tố Cầm đã làm qua rất nhiều tư thế, hết sức triền miên. Bóng tối làm nền cho đêm đen, càng làm tăng dâʍ ɖu͙© cho hai người trong phòng.

Cảm giác du͙© vọиɠ tích tụ sắp phun trào, Đỗ Uy cũng chưa làm gì, chỉ lật người cô, đặt Tố Cầm ở dưới thân anh ta, hai tay bắt đầu sờ soạng hai bầu ngực tròn trịa của cô. Cả người đè nặng lên thân thể cô, làm mông cô co rút xong lại nhanh chóng tiến vào thân dưới cô, mỗi lần ra ra vào vào đều khiến hai cánh hoa ướt sũng kia biến dạng.

Thỉnh thoảng cô còn siết chặt l*и da^ʍ làm cho anh tê dại, loại cảm giác này khiến qυყ đầυ hắn sung sướиɠ vô cùng, từng đợt kɧoáı ©ảʍ như vỡ đê điều tràn ra, hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© không ngừng giao cấu phát ra bên tai tiếng “Phốc xích, phốc xích” liên tiếp, tiếng rên phóng túng của Tố Cầm truyền khắp căn phòng.

“Ahhh… Ahhh… Ưʍ... Đúng rồi đó... Ưʍ... Ưʍ... Tốt lắm… Ahhh…Nhanh… Mau nhanh lên anh ơi… Ô ô ô... Động đi… CᏂị©Ꮒ em mạnh hơn nữa đi anh ơi.... Ahhh… Ahhh…Thật sướиɠ…”

Tố Cầm ngẩng khuôn mặt xinh đẹp kia lên, di chuyển eo theo động tác của Đỗ Uy, mỗi lần Đỗ Uy rút ra cắm vào eo cô đều phối hợp hết sức ăn ý, thỏa mái phập phồng theo tiết tấu của anh.

“Con đĩ dâʍ ɖu͙© lẳиɠ ɭơ này, anh làm cho em lớn bụng có bầu mới được… KKK... Để em khỏi ăn mặc sεメy dụ trai đυ. l*и được nữa... Em sẽ là nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của riêng anh mà thôi... Hahaha... Hahaha....”

Đỗ Uy gầm nhẹ, hai chân siết chặt lấy ga giường, eo đâm xuống với lực cực lớn, mãnh liệt làm cô, tăng nhanh tốc độ làm cắm xuống hơn mấy chục cái.

“Ưm… Ahhh… Được… Ahhh.... CᏂị©Ꮒ em mạnh nữa đi anh ơi… Ahhh... Mau lên... Mau nữa lên... Ưʍ... Ưʍ... Anh mau dùng… Dùng sức để… Để cắm nát l*и da^ʍ của em đi… Ô ô ô... Nữa đi mà anh ơi... Đi… Ưm… Muốn… Chết mất… Chết mất thôi... Ahhh... Ahhh…”

Tiếng Tố Cầm rêи ɾỉ rơi vào tai Đỗ Uy, mỗi câu đều như tình dược, mà dươиɠ ѵậŧ lớn như đang chờ lệnh phát động, đem âm thanh da^ʍ mỹ này phát ra không ngừng.

" Ahhh... Anh chịu hết nổi rồi... Mau... Anh sẽ thụ tinh cho em... KKK.... Sẽ cho em mang bầu nữa đây... Chuẩn bị đi con đĩ dâʍ ɖu͙© kia... Hahaha... "

Đỗ Uy điên cuồng cười lớn, trong giọng cười của hắn tràn ngập sự thỏa mãn và thich thú trước hành động có thể nói là cực kỳ đáng khinh bỉ của chính mình…

“Ahh… Ahhh… Em thấy sướиɠ l*и quá anh ơi… Ô ô ô… CᏂị©Ꮒ em mạnh nữa đi anh ơi…. Đúng… Ưm… Ưʍ.. Đúng rồi đó anh… Đâm sâu nữa đi chồng ơi…. Em… Ahhh… Em sướиɠ chết mất thôi… Ưm… Ưm…. Cho em tϊиɧ ŧяùиɠ của anh đi… Em muốn nó… Em… Ahhh… Em sẽ sinh…. Ahhh… Sinh một đứa con gái nữa cho chồng… Để anh ȶᏂασ nó cho sướиɠ luôn… Ahhh… Ahhh!!! ”

Cảm nhận từng tấc thịt phấn nộn bên trong của Tố Cầm đang vây quanh, hút chặt, gắt gao bóp chặt dươиɠ ѵậŧ. Kɧoáı ©ảʍ tê dại kia theo dươиɠ ѵậŧ truyền khắp toàn thân Đỗ Uy khiến anh sắp thất thủ.

Sau vài lần đâm sâu, cuối cùng anh ta cũng bắn một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào huyệt nhỏ của Tố Cầm.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng, nồng đậm phun đến tận hoa tâm, Tố Cầm cảm thấy thân thể như đặt được thỏa mãn không gì sánh được, thân dưới bị kí©h thí©ɧ đến mức cả người run rẩy, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.