Chương 4: Hai Mẹ Con Thuê Nhà Xinh Đẹp.

Ngày hôm sau, gần 11 giờ trưa Tố Cầm mới thức dậy.

Thấy quần áo ngủ vẫn chỉnh tề, Tố Cầm có chút nghi hoặc, tối hôm qua dường như có chuyện gì đó đã xảy ra, nhưng cô lại không nhớ rõ điều gì, như là một giấc mơ điên cuồng cũng giống như là ác mộng.

Nhưng khi mà vừa muốn rời khỏi giường, thân dưới có hơi khác thường, cô vén chăn lên nhìn, ga giường nhàu nhĩ hỗn độn, màu trắng của ga có một mảng màu vàng lớn, qυầи ɭóŧ ren cũng bị khô quắt lại, giống như bị nước da^ʍ biến thành như vậy.

“Đây là? Có phải là bị…” Nghĩ vậy, Tố Cầm liền tự giễu mình, cô cảm thấy mình quá đa nghi rồi, an ninh ở tiểu khu này vô cùng tốt, hơn nữa nếu bị người khác làm cái kia, sao cô lại không nhớ cái gì, mà mình suốt ngày ở trong nhà, cũng không có dấu hiệu bị đột nhập, chắc là cô đã gặp mộng xuân.

.

“Haiz, lúc trước nghe nói đàn bà 30 như sói như hổ, khi đó không tin, không nghĩ tới mình…”

Hôm nay là cuối tuần, không phải đi làm, Tố Cầm định đến phòng tập thể hình tập luyện một lúc.

Vừa định ra khỏi cửa, thì phát hiện ra con gái Hề Mộng Dao vẫn còn nằm ngủ, Tố Cầm có chút tức giận, liền vào phòng ngủ của con gái, vén chăn lên định bảo con thức dậy ra ngoài hít thở không khí, thì lại thấy một hình ảnh làm cô hốt hoảng.

Xốc tấm chăn lên, một mùi tanh xộc vào mũi, ga giường ướt đẫm một mảng, con gái cô nằm ở trong chăn, tay cầm một quả cầu nhỏ màu hồng phấn đặt giữa hai chân, quả cầu kia vẫn còn đang rung dữ dội.

“Con…” Tố Cầm nhất thời hô lên một tiếng.

“Ahhhh… Mẹ… Mẹ làm gì vậy! Con đã 16 tuổi rồi… Sao mẹ lại vào bất chợt như vậy… Mẹ… Mẹ có thể tôn trọng không gian riêng tư của con hay không?”

Hề Mộng Dao hét lên một tiếng, rồi nhào đến đẩy Tố Cầm ra khỏi phòng, đóng cửa mạnh một tiếng “Ầm”.

Tố Cầm cũng không biết nên nói gì, con gái đến tuổi phản nghịch, giai đoạn này không thích hợp để mắng mỏ con cái, Tố Cầm chỉ muốn nhắc con gái chú ý vệ sinh một chút, nhưng lại không biết nên mở miệng từ đâu, chắc vẫn nên giáo dục con gái thêm về phương diện này?

Hơn nữa con gái cô còn nhỏ, lấy cái máy trứng rung này ở đâu ra? Tố Cầm suy nghĩ một lúc rồi đi sang phòng bên cạnh tập thể thao.

Ở bên này, Hề Mộng Dao bị dọa sợ, nằm trên giường mà đầu óc kêu gào không ngừng, “Không nghĩ tới lại bị mẹ nhìn thấy…”

Cô cực kỳ xấu hổ sau đó biến thành tức giận, ở tuổi này tâm sinh lý của con gái rất mẫn cảm, tuy mẹ cực khổ nuôi nấng cô, cô cũng rất thương mẹ, nhưng thời kỳ phản nghịch chính là như vậy, cuộc sống không sợ vài chút vấn đề, nhưng lại dễ dàng sinh mâu thuẫn với bố mẹ.

Trong khoảng thời gian này, Hề Mộng Dao rất hay buồn rầu, buổi tối khi ngủ hay gặp những giấc mộng kỳ lạ, ngày hôm sau thức dậy rất chóng mặt, hạ thể cũng bị ướt đẫm một mảng, hơn nữa lại cực kỳ ngứa ngáy không nhịn được mà muốn được an ủi.

Cô nhặt được cái trứng rung kia ở hành lang trước nhà, hình dáng đáng yêu nhỏ nhỏ được đóng gói đẹp đẽ để trong phong bì, cứ tưởng là đồ điện tử, ai ngờ mở ra lại là đồ chơi tìиɧ ɖu͙©, còn được kèm theo giấy hướng dẫn sử dụng.

Ở tuổi này vốn hay tò mò, nên cô mượn thử một chút, vừa mới dùng cũng không có cảm giác gì, nhưng gần đây càng dùng lại càng thoải mái, càng lúc càng không xa được món đồ chơi này, vì không thể chờ được lâu nữa, mỗi sáng cô sẽ chơi món đồ này một lúc.

Đương nhiên, cô không biết, món đồ chơi này là do Đỗ Uy cố ý để cô nhặt được, để về sau mỗi buổi tối cưỡиɠ ɖâʍ mẹ cô xong, Đỗ Uy đều qua dâʍ ɭσạи cô, thiếu nữ tuổi 16 như nụ hoa chớm nở, thời điểm hoa mới nở thì làm sao chịu được kỹ năng giường chiếu của Đỗ Uy.

.

Về sau, mỗi đêm Đỗ Uy đều đùa giỡn cơ thể mềm mại của cô, trước khi đi cũng lau sạch vết tích của anh trên hạ thể cô. Tối hôm qua càng lợi hại hơn, tuy không có súng đạn thật cắm vào bên trong nhưng anh hầu như đã liếʍ qua cả người cô một lượt, ngay cả lỗ hậu cũng không buông tha.