Chương 25: Cưng chiều lẫn nhau

Thần Mèo không mang vòng tai và khuyên mũi... Là chuyện rất nghiêm trọng sao?

Thần Mèo tượng trưng cho Nữ thần Mặt Trăng, cho nên nói Thần Mèo ăn mặc không đẹp cũng giống như nói Nữ thần ăn mặc không đẹp???

Bass có chút sợ sệt, cậu thật sự không muốn có một cái lỗ lớn như vậy trên tai mình hay làm lỗ thông hơi thứ ba cho cái mũi, nhưng nếu Nefes bị phạt vì cái này, vậy cậu thà bị đánh còn hơn.

Đau thì đau, kỳ cục thì kỳ cục, chỉ cần không liên lụy người khác là được!

Lão tư tế đầu trọc lốc, mặt mày nhăn nhó toát ra vẻ tức giận, trông không muốn giảng hoà, Bass lo lắng nhìn Nefes, lại nhìn lão tư tế, định chủ động gánh tội.

Jofar nói: "Nó không chỉ là Thần Mèo." Đôi mắt như đá quý sắc bén, lạnh như băng nhìn chằm chằm lão tư tế, "Nó còn là thư cưng của ta."

Lão tư tế cau mày, "Bệ hạ, ngài không..." thể làm như thế.

Lão chỉ nói một nửa liền bị Jofar cắt ngang.

"Ta là chủ nhân Ai Cập."

Khuôn mặt vị Pharaoh mặc áo giáp vẫn không có biểu hiện giận dữ, nhưng tia sáng nhảy nhót trong con ngươi màu băng lam của y như có một con ác thú dữ tợn đang sống dưới lớp vỏ bọc xinh đẹp đó, bất cứ lúc nào cũng có thể xé toạc lớp da thoát ra ngoài!

Y nói: "Cho nên, thứ mà ta không cho phép, dù là thần linh cũng không thể nào thay đổi."

Huống chi, ngươi chỉ là tôi tớ của thần.

Y còn nói: "Từ khi ta ngồi lên ngai vàng, kẻ dám vi phạm ta, chỉ có một kết cục."

Về phần kết cục là gì, nhìn bàn tay đang dần dần nắm chặt bảo kiếm của y, mọi người đều hiểu.

"..."

Toàn hiện trường lặng ngắt như tờ.

Lúc Jofar nói xong câu đó, không khí như đông cứng lại, nữ tư tế đang liên tục tấu nhạc cũng đàn sai một âm tiết.

Bass gian nan nuốt một ngụm nước bọt:... Sát khí, đệch mợ nó có sát khí! Lông ta cũng dựng đứng luôn rồi!

Đại tư tế bị nhìn chằm chằm đến toàn thân run lên, vẻ phẫn uất và bất mãn được thay thế bằng sợ hãi dâng trào, con ngươi gắt gao nhìn chằm chằm Jofar, đồng tử co lại như thể thấy được thứ gì đó đáng sợ.

Môi lão rung rung một chút, dường như còn muốn nói cái gì nữa, nhưng rồi lão cúi đầu nhìn đi chỗ khác, siết chặt cây trượng trong tay rồi bước sang một bên.

Jofar cũng thu tầm mắt lại, loại cảm giác khủng bố áp bách như ác quỷ mãnh thú kia cũng biến mất theo.

Không khí và tiếng diễn tấu đứt rời trở về lần nữa.

Mọi người có cảm giác như mình vừa chạy một vòng qua quỷ môn quan đều im lặng, giả vờ như mình chỉ là khúc gỗ.

Bass quay đầu, điên cuồng liếʍ bộ lông đã nổ tung.

Cục bông đen: Ta cũng không biết tại sao ta lại liếʍ lông —— ta căng thẳng quá đi mất!

Nghi thức tiến hành như bình thường.

Nhưng lúc này lão tư tế không nói lời thừa thãi nữa, ngoại trừ lời thoại cần thiết, đám người đều như bị câm.

Nefes vẫn luôn cười híp mắt, vừa gọi người đi mời hai vị công chúa, vừa dùng ánh mắt quét lão tư tế, trong lòng cười lạnh.

Bass là một con mèo hiện đại nên không biết, tưởng là do cậu mà gây ra tranh chấp không cần thiết, nhưng mà Nefes và những người khác sao lại không rõ, vụ Thần Mèo đeo trang sức vốn có cũng được mà không có cũng chẳng sao, lão tư tế chỉ cố ý tìm cớ mà thôi.

Trong vài năm qua kể từ khi Jofar kế vị, đám tư tế cảm thấy chính mình bị ấm ức, ai cũng biết bọn họ đều chướng mắt tân vương hệt như đám lão thần kia.

Huống hồ lão già trước mặt này còn nổi tiếng có bụng dạ hẹp hòi, lúc trước Jofar từ chối việc lão ôm Thần Mèo đi, nhất định đã khiến lão cho rằng Jofar đang làm nhục lão.

Lần này bị chỉnh rồi...

Nefes nhàn nhạt thu hồi ánh mắt: Hừ, đáng đời.

...

Nghi thức phức tạp cuối cùng cũng cử hành xong xuôi.

Cục bông đen đen ngồi xổm trên đệm mềm, có chút không dám nhìn ánh mắt Jofar rơi trên người mình, dù sao sen tuy đẹp trai, nhưng thói quen thích thả sát khí của y rất xấu!

Trong lời chúc khàn khàn của lão tư tế, hai vị công chúa lén lút đội nón xanh cho Jofar cùng song song bước tới chỗ Bass.

Lúc này Bass mới dám ngẩng đầu lên, không nhìn thì không biết, vừa nhìn liền hú hồn.

Hai vị công chúa: Nertal và Bartrana.

Tuy Bass chưa từng gặp vị phía trước, nhưng tốt xấu gì cũng từng gặp qua Bartrana, mặc dù Bartrana đã làm chuyện có lỗi với sen nhà cậu, nhưng nàng là một đại mỹ nhân có dáng người siêu nóng bỏng, có lồi có lõm!

Nhưng bây giờ thì sao.

Bass trợn mắt ngoác mồm nhìn hai người toàn thân đều khoác lụa trắng dày nặng càng lúc càng gần kia.

"Meo..."

Trời đất...

Hai thứ bao bọc chặt chẽ không khác gì xác ướp này là sao?

Mặt đâu?

Bà mẹ nó, cái mặt quấn tận mấy vòng băng gạc! Không thấy khó thở hả???

Cái chân nữa này, ông đây phục rồi, vậy mà vẫn có thể bước đi được luôn...

Bass nội tâm phức tạp: Hai công chúa này không muốn lấy Jofar đến thế cơ à, thế mà còn làm ra tới nông nổi này.

Những người khác cũng khϊếp sợ đến méo mặt, hiển nhiên là không ngờ tới việc hai vị công chúa này lại cosplay xác ướp thế này, ngay sau đó, bọn họ liền không khỏi nhìn về phía Jofar đang lạnh lùng đứng tại chỗ.

Đại thần: Ngồi đợi bệ hạ tức giận.

Đại tư tế: Ha ha ha, nữ thần hiển linh!

Nefes: Hai kẻ ngu này...

Tất cả mọi người chờ Pharaoh phát uy, nhưng Jofar lại không có làm vậy, thậm chí ngoại từ lúc mở miệng vì Bass ban đầu và nói mấy câu phóng sát khí lúc đó, mí mắt của y còn không thèm nhấc.

Những người khác như đang xem náo nhiệt, nhìn hai vị công chúa đi tới trước mặt Bass.

Nghi thức cúng tế rất phiền phức, tuyển hậu lại rất đơn giản.

Hai vị công chúa cùng lúc đưa bàn tay trái duy nhất không quấn vải về phía Bass, nếu Thần Mèo là Bass chủ động đặt chân lên trên tay người nào thì người đó sẽ được chọn.

Nghe thì có vẻ qua loa, nhưng từ lúc Bass biết rằng Thần Mèo thật sự có năng lực thần kỳ, cậu liền không cảm thấy không đáng tin cậy nữa.

Sau khi nhìn lướt qua sen nhà nó đang làm khán giả, lại cúi đầu nhìn hai cái tay trước mặt.

Trước khi tới đây, Nefes đã dặn nó nhất định phải chọn một người, là ai không quan trọng, nhưng Bass vẫn có chút khó chịu.

Hai người phụ nữ này đều không phải thứ tốt lành gì!

Các nàng dám đội nón xanh cho sen!

Bác mèo khó chịu trong lòng, chậm rãi cúi đầu ngửi tay hai người một cái.

Vừa ngửi, một thứ mùi cay độc buồn nôn, có thể sánh ngang với ăn 1 tấn mù tạc xông thẳng vào thiên linh cái của Bass, trong tích tắc, một con mèo vốn còn đang tốt lại đột nhiên ngửa cổ về đằng sau.

Tròng mắt trợn to, rụt cổ, tai mèo kéo về sau, làm ra tạo kiểu " Mẹ ơi, mẹ buộc tóc con chặt quá à!"!

"Hắt xì! Gào gừ ——!"

Bass ghét bỏ lùi về sau, nhe răng nhếch miệng nhảy mũi.

Mùi này, hai người không rửa tay nhiều năm rồi hả.

Cần chơi tới vậy không!

Cậu ngửa đầu lườm một cái lại không ngờ sẽ thấy cảnh Bartrana và Nertal, vốn chỉ lộ ra mỗi đôi mắt, sau khi phát hiện nó làm ra vẻ chán ghét, trong mắt tràn đầy vui mừng.

Bass sửng sốt.

Cậu nhớ lại điều Saya từng nói với Bartrana: 【Có một loại hương liệu đặc biệt, mèo ghét nhất mùi đó... Có nó, Thần Mèo sẽ không chọn nàng.】

Thần Mèo không sẽ chọn nàng.

Cho nên cả hai nàng đều bôi.

Chỉ vì không muốn lấy Jofar, cho nên cố ý ăn mặc kỳ lạ như thế, cố ý bôi hương liệu mà mèo không thích.

*

Bass: "..." Cậu im lặng nhìn chằm chằm hai bàn tay phụ nữ mềm mại này.

Nghĩ thầm: Dựa vào đâu chứ?

Dựa vào đâu mà người như các ngươi lại dám ghét Jofar trước?

Cậu nhớ tới những câu mà Bartrana từng nói kia, nhớ tới vị vua bị đại thần cô lập trên ngai vàng.

Nhớ tới lúc cậu mới vừa xuyên đến, mỗi ngày Jofar đều mặc như phụ nữ Ả Rập kiên trì cho nó ăn cá khô, chịu đựng dị ứng, dịu dàng mỉm cười với cậu, hôn mũi cậu...

Rõ ràng y tốt như vậy, các ngươi lại lén đội nón xanh cho y. Làm ra chuyện như vậy ở trước mặt mọi người, thà xấu mặt cũng không muốn lấy y, để cho mọi người xem quốc vương làm trò cười, sỉ nhục y!

Mẹ nó...

Chìa khóa ba đồng một cái, năm đồng hai cái, các ngươi xứng sao! Xứng mấy cái!

Lửa giận xộc thẳng lên, mắt mèo xanh trong đột nhiên sắc bén!

Bass mài mài răng, móng vuốt xòe ra móc câu, xác định bà cô nào có vẻ vui mừng sâu nhất thì cười lạnh cào mạnh xuống!

"Méo——!"

A, cho ngươi cười này!

Cứ chọn ngươi đi!