Chương 49: Chỉ là một nụ hôn

Ảo tưởng và ánh mắt tra cứu hình thành một khát vọng mãnh liệt hơn trong tâm trí y, chỉ mới nhìn như vậy đã không thể nào xoa dịu cuống họng khô như vỏ trấu.

Trên cần cổ mảnh khảnh, yết hầu tròn tròn trượt lên trượt xuống, chú mèo sắp bị săn hoàn toàn không chú ý tới, vị chủ nhân hạn chế hành động của nó phía trên lộ ra ánh mắt gì.

Vốn là chóp mũi đối diện, môi răng gần như dán vào nhau, lại bị người có tâm thu hẹp khoảng cách.

"Bast."

"A?"

Bass nghe tiếng gọi thì hoàn hồn, lúc này cậu mới phát hiện mình cách Jofar cực gần, không tới một ngón tay, trong nháy mắt cậu vừa mở miệng, đôi môi của vị vua anh tuấn nhẹ nhàng sát qua.

"Xì ——— "

Que diêm của thế giới ảo tưởng đột nhiên xẹt ra tia lửa.

Bass đột nhiên mở to mắt, con ngươi màu lam của Jofar ngay lập tức cướp mất tầm nhìn của cậu, hai mắt Jofar khép hờ, đồng tử nở rộng, tinh thể băng lam tối sầm lại dưới bóng tối vô tận, phảng phất như từ nơi nước cạn đột nhiên rút ngắn đến trong lòng biển sâu khủng bố, hô hấp của Bass cứng lại, đôi môi run rẩy.

"Em biết không Bast, bây giờ ta đang hôn em." Jofar nhẹ nhàng mở miệng, tiếng hít thở của y hòa cùng tiếng tim đập như nổi trống của Bass.

Jofar dường như đang thực sự dạy cậu, "Bắt đầu từ lúc ánh mắt ta rơi vào môi em, ta liền muốn hôn em, tầm mắt của ta có nhiệt độ, nó vuốt ve môi em, chạy dọc theo vành môi, vuốt qua từng đường nét và kẽ nứt trên môi, ngậm hôn da thịt của em, cách một lớp da mỏng, dùng sức có thể cắt ra làn da của em, mạnh mẽ liếʍ mυ"ŧ, ta sẽ cắn rách da của em, nếm máu chảy ra từ vết thương của em... Nó rất ngon, nhưng ta sẽ không dừng lại ở đó."

Jofar nói, ánh mắt luôn giữ chặt không tha con ngươi co rút thành kim vì sợ hãi của Bass, đôi môi như có như không chạm vào.

Đại não Bass hoàn toàn không thể hiểu được ý tứ của những lời này, cậu còn chưa hiểu rõ! Đã bị hành động bất ngờ và lời nói của Jofar khiến cả người đều bối rối!

Nhưng thần linh trên cao, cậu không thể phủ nhận rằng, chỉ dựa vào những lời này của Jofar, môi Bass thật sự bắt đầu thấy đau, tay cũng run rẩy theo.

"Nghe này." Jofar nắm lấy hai bàn tay đặt trên má của Bass, nằm nghiêng xuống, một cái tay khác vòng qua cổ Bass, hững ngón tay trắng lạnh lẽo luồn vào chân tóc đen bồng bềnh, tóm chặt gáy Bess, y nói: "Hôm nay ta đột nhiên hiểu ra một điều, Bast, ta cần em, ta nói rồi ta sẽ không dừng lại tại đây, ta sẽ dạy cho em thế nào là thân mật, có lẽ trong thế giới loài mèo em không hiểu bạn đời là gì, vợ chồng là gì, một mối quan hệ cố định là gì, nhưng trong tương lai, ta sẽ tự tay khiến em hiểu nó là gì."

Bass chưa từng thân cận người khác như thế này, từng câu từng chữ Jofar nói ra đánh thẳng vào đầu cậu, làm cho cậu khó hiểu hoang mang căng thẳng.

"Jofar, ngài —— "

"Im lặng, Bast."

Tay Jofar dùng sức, đau đớn truyền đến từ chân tóc khiến Bass "A" một tiếng rồi hừ hừ.

"Em là một con mèo, có lẽ đời sau sẽ có rất nhiều người dùng ngòi bút miêu tả sự hoang đường của ta, nhưng ta không để ý, bởi vì trong khi ta còn sống, không ai có thể làm gì ta, sau khi ta chết, lại càng không."

Sủng hạnh một con mèo?

Kỳ quặc?

Jofar cười nhẹ, từ lúc sáng đột nhiên tỉnh ngộ và mất một ngày suy nghĩ, chuyện mà có lẽ người khác cần phải mất cả đời mới có thể tiếp nhận, nhưng Jofar Memphis xưa nay không cần.

Bởi vì Jofar Memphis là vị vua dám tái sinh từ sự hủy diệt.

Bởi vì Jofar Memphis là một ác đồ hung ác và đáng sợ.

Bởi vì Jofar Memphis thuộc phái hành động, nếu muốn thì nhất định sẽ có trong tay.

Tùy ý mà làm, điên cuồng kiềm chế.

Đây mới là người đàn ông được tôn xưng là Vua Chinh Phạt.

Điều đại thần quan Hesse lo lắng cuối cùng vẫn xảy ra.

Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, từ lúc thức tỉnh đến bây giờ, thời gian ngắn đến mức khiến người ta không kịp đề phòng, Bass thân là người trong cuộc, đến cuối cùng mới nhìn thấu, càng không biết để tay chân chỗ nào, ngay cả thở cũng không dám thở.

"Đừng sợ."

Jofar thấy rõ nội tâm rung động của Bass, y nói: "Ta bắt đầu hôn em, ta sẽ hôn em như những gì ta miêu tả vậy ——— em, chuẩn bị xong chưa?"

Câu cuối cùng này, y nói khi môi chạm môi với Bass, giọng nói khàn khàn như mãnh thú bị trấn áp, rung động trong miệng Bass, đầu lưỡi Bass ngứa, cậu không hiểu tại sao mình vừa ngủ một giấc tỉnh lại thì Jofar lại "tự dưng" nói những lời như lời tỏ tình này với cậu, tại sao lại đè cậu trên giường, làm những động tác thân mật như vậy.

"Khoan, khoan khoan, chờ chút! Jofar ngài cần giải thích với ta, ta..."

"Ta không muốn nghe những điều vô nghĩa."

"Hả?"

"Thực ra, ta không cần hỏi ý kiến của em, ta là vua của Ai Cập, ta là chủ nhân của em, ta cần nhìn rõ chính mình, nhưng em nhất định phải phục tùng ta."

"..."

"Câu "Ta muốn hôn em" này là thông báo, không phải hỏi ý kiến."

"..."

Bass: Không phải, ngài dám bá đạo hơn một chút không?

Trên thực tế, Jofar là dám.

Hàm răng sắc bén nghiền ép bờ môi đỏ hồng, lúc đầu, cho dù đó có là Jofar đi chăng nữa, nhưng y chưa từng hôn nên vẫn còn trúc trắc, sự đau đớn do bờ môi bị đập vào khiến Bass rơm rớm nước mắt.

"... A!"

Sau đó bờ môi hơi khô kề sát cậu, chạm mạnh, tàn nhẫn chà xát, mỗi khe vân nông vừa vặn trên môi đều in sâu vào tim, sâu trong linh hồn, khiến người ta tê dại từ dưới cột sống lên đến tim!

Như chiến sĩ vuốt ve lưỡi dao của mình, Jofar vuốt ve Basa bằng môi của mình, sau khi thăm dò lãnh thổ của y, tất cả của y, y mở môi ra, mạnh mẽ hôn sâu, y muốn cắt cậu ra, sau đó như lời y nói, hút máu của cậu!

Đại não Bass hét to đẩy y ra, đẩy y ra!

Nhưng trái tim cậu lại reo hò không chịu nỏi, nộp vũ khí đầu hàng mà quỳ mọp, hơi thở run rẩy. Nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt áo bào trắng trước ngực Jofar, như một tên trộm, sợ hãi ngẩng đầu nhưng vẫn mừng thầm hé môi, tiếp nhận tất cả từ đối phương.

Màn che rủ xuống lay động.

Bọn họ lăn lộn trên giường.

Jofar lạnh lùng nhưng khi hôn thì rất nóng bỏng.

Sức mạnh và sự cướp đoạt của y phá vỡ ấn tượng của Bass với vẻ ngoài mỹ lệ của y, chỉ là hôn môi mà thôi, Bass lại rùng mình, cong gối không ngừng run cầm cập.

"Ha..."

Trong không khí truyền đến một âm thanh bé nhỏ, âm thanh như đôi môi kề sát chén rượu, giọt rượu cuối cùng bị uống cạn.

Bong bóng say lòng người đùng một cái nổ tung.

Tiếng nghẹn ngào bị nuốt vào, dùng sức thở dốc, gấp gáp khó nhịn.

Cuối cùng Bass từ trong miệng người khác, nếm được vị máu của mình.

Bass bị Jofar ôm, một lát sau, cậu bắt đầu tránh né, nhưng Jofar luôn bắt được cậu, vì vậy, bọn họ rõ ràng chỉ là đang hôn nhau, lại không khác gì đánh trận.

Sau này, Bass ngẫm lại tại sao lúc đó mình lại chóng mặt như vậy, bọn họ chỉ hôn mà thôi, nhưng lại xoay vòng trên giường, xoay cmn hơn hai mươi vòng, không choáng mới là lạ á!

Ngọn đèn đung đưa, thị nữ nghi hoặc tại sao trễ vậy rồi mà bệ hạ còn chưa ngủ, bèn nhỏ giọng hỏi nữ quan, tỏ ý nên thêm dầu thắp, nữ quan bất đắc dĩ tới gần, thấp giọng dò hỏi.

Lúc này Jofar mới thả Bass ra, Bass ngã trên giường, hai mắt vô thần há miệng thở dốc, mái tóc xoăn đen ướt nhẹp dính vào trán và chăn, sau khi Jofar để lại vết tích trên cổ cậu, kéo chăn che lại cho cậu.

Hô hấp của người đàn ông anh tuấn cũng hỗn loạn, nhưng là gợi cảm và dễ nhìn, y giơ tay vuốt mái tóc bạch kim tán loạn ra sau, khi đôi mắt băng lam nhìn chằm chằm Bass, tồn tại một thứ gì đó khiến người ta đỏ mặt.

"Đây chỉ là bắt đầu, sau này, mỗi ngày ta đều sẽ dạy em như vậy."

Jofar đuổi nữ quan đi, khóe môi nhếch lên, trên đôi môi nhạt màu dính một chấm đỏ, ánh mắt của y dịu dàng nhưng tràn ngập cướp đoạt nhìn chăm chú vào thiếu niên của y.

Cho dù thiếu niên thật sự là mèo cũng không sao, Jofar sẽ biến nó thành một nhân loại chân chính, học được cái gì gọi là tình yêu, sau đó nuôi nhốt bên cạnh mình, chỉ yêu mình y.

"... Mỗi, mỗi ngày?!"

"Đúng."

"..."

Bass thở hồng hộc, khóe mắt ửng đỏ, cậu hối hận rồi.

Cậu không nên nói dối! Nếu không phải do đã sớm ký hiệp nghị bảo mật với trí não thì Bass đã ném nó đi từ lâu rồi.

Bây giờ thì toi rồi, Bass tóm chặt đuôi, khóc không ra nước mắt.