Chương 2

2.Câu chuyện trên hoàn toàn là do chúng tôi viết ra, với nhân vật chính là một hồn ma mang tên “cô dâu váy đỏ”.

Tôi là sinh viên năm nhất trường đại học K. Khi tôi mới nhập học, cảm thấy ngôi trường này không có gì thú vị, liền bàn với một số bạn bè trong ký túc xá. Chúng tôi chọn tòa nhà số 4 trong khuôn viên trường đại học, và tạo ra một linh hồn “cô dâu váy đỏ.”

Lão Đại và Lão Tam chịu trách nhiệm chụp ảnh tòa nhà cũ, tôi biên soạn câu chuyện, Lão Tứ sẽ đăng ký tài khoản trực tuyến và biên tập nội dung.

Sau đó, câu chuyện ma về cô dâu váy đỏ được lan truyền rộng rãi. Các bài viết chúng tôi đăng trên diễn đàn cộng đồng lớn nhất thành phố thậm chí còn đứng đầu trên trang chủ.

Sau đó, một điều kỳ dị đã xảy ra, trên diễn đàn bắt đầu xuất hiện rất nhiều bài viết thảo luận về cô dâu váy đỏ.

Một số người nói rằng họ đã từng nhìn thấy một cái bóng màu đỏ khi họ đi qua tòa nhà số 4, và bây giờ họ mới đoán rằng đó là một ma nữ.

Người khác thì cảm thấy tòa nhà đó có gì đó không ổn, phong thủy không tốt, đặc biệt là vào buổi trưa cũng khiến người ta cảm thấy u ám.

Có người còn cho biết thêm, sau khi cô gái qua đời thì vị giáo sư kia đã chuyển trường, nên cô ta trở thành một hồn ma đầy o.án h.ận cho tới tận bây giờ.

Có cả trăm ngàn bình luận khác nhau khiến cho chúng tôi phải bật cười:

“Nhìn mấy lời lời đồn đại này, họ nghiêm túc quá đi mất, nhiều khi tớ còn tin là thật đấy!!!”

Từ đó chúng tôi trở thành nhóm tác giả nổi danh Internet.

Trong những ngày tiếp theo, chúng tôi tiếp tục cập nhật chi tiết về cô dâu váy đỏ, thêm chút tình tiết ma mị,... Chỉ cần bài đăng lên là lập tức có hàng ngàn bình luận, Hộp thư tin nhắn của chúng tôi lúc nào cũng đầy những tin đều liên quan đến cô dâu váy đỏ,...

Tôi vốn nghĩ đây chỉ là một trò giải trí, Nhưng sau đó mọi thứ đã vượt quá tầm kiểm soát. Từ khi những kẻ rảnh rỗi đó đến tòa nhà cũ thứ 4 để khám phá thì những chuyện kỳ lạ bắt đầu xảy ra.

2.

Đầu tiên, có một kẻ đã livestream “Thử thách khám phá căn nhà ma ám vào ban đêm”.

Lão Tứ khi biết tin đã hào hứng thông báo cho chúng tôi, cả ký túc xá đã thức đến nửa đêm để chờ anh ta bắt đầu phát sóng.

Lão Tam còn ngồi cười ha hả:

“Giờ lại còn có người diễn trò hề cho chúng ta xem thế này!”

Người đàn ông đó tự xưng là Lương Gia Duy, anh ta không phải là sinh viên, mà là nhân viên quản lý của một công ty internet trong khu công nghiệp gần trường đại học.

Anh ta bày ra trò này, rõ ràng là để thu hút sự chú ý.

"Xin chào các bạn, tôi đến rồi đây."

Bốn người chúng tôi vội vàng tập trung trước máy tính của Lão Tam và xem người đàn ông này đi "thám hiểm" trong câu chuyện mà chính chúng tôi tạo ra.

Tòa nhà cũ số 4 được bao bọc xung quanh bởi một hàng rào gỗ và Lương Gia Duy đã nhanh chóng vượt qua, tiến gần đến tòa nhà.

Lương Gia Duy: Tôi nghĩ nhiệt độ ở đây rất thấp, dường như cả tòa nhà đều bị bao phủ bởi một thế lực tâm linh nào đó...

Lão Tam chép miệng: Đồ ngốc, đã gần một giờ đêm, không lạnh mới là lạ đấy.

Lương Gia Duy: Được rồi, chúng ta đang ở tòa nhà ma ám. Đứng trước tòa nhà thứ 4 khiến cho tôi … chà… lạnh hết cả sống lưng rồi đây này.

Sau đó Lương Gia Duy đi thẳng đến khán phòng trên tầng hai, nơi cô dâu váy đỏ bị hãm h.iếp tập thể.

Trong livestream, anh ta bắt đầu bình luận về cảm giác thế này thế nọ, các tư thế làʍ t̠ìиɦ của cô gái và những người đàn ông, cách họ lột sạch quần áo cô gái và hãm hi.ếp cô,... với những từ ngữ cợt nhả như đang mô tả một bộ phim đồi trụy.

Tôi lẩm bẩm:

“Này, sao anh ta nói lắm thế nhỉ? Cứ như kiểu anh ta mới là người viết ra câu chuyện đó vậy.”

Xung quanh là những bình luận đang vui vẻ hưởng ứng với những lời nói tục tĩu của Lương Gia Duy.

Nhưng bất chợt, máy quay bỗng rung lên dữ dội.

Chờ… chờ một chút đã…

Tôi vừa nhìn thấy một cái bóng màu đỏ, thật sự là một cái bóng màu đỏ vừa vụt qua trong khung hình rồi biến mất.

Tôi choáng váng và sợ hãi hỏi những người khác:

“Này các cậu có nhìn thấy không? Có cái gì đó vừa lọt vào màn hình.”

Lão Đại và mấy người khác nhìn nhau.

Lão Tứ run run:

"Khi nãy lúc màn hình rung, tớ vừa nhìn thấy ...Một cái bóng đỏ….”

Đó không phải là ảo giác của tôi sao?

“Mau mở bình luận đi xem người khác nói gì?”

Lão Tứ vội vã nhấp con chuột. Phần bình luận như bùng nổ.

"Này, vừa rồi có thứ gì đó đằng sau anh ta”

"Có ai nhìn thấy nó không? Thứ gì đó màu đỏ?"

Bốn chúng tôi kinh hãi không nói nên lời.

Cái gì đang xảy ra thế này? Không thể tồn tại một cô dâu váy đỏ được, bởi vì chính chúng tôi đã tạo ra cô ấy mà?

"Đừng hoảng sợ, tiếp tục theo dõi xem anh ta làm gì."

Lão Tam khó chịu tắt phần bình luận, và chúng tôi tiếp tục xem Lương Gia Duy đi loanh quanh tòa nhà.

Điện thoại di động trên cây gậy selfie của anh ta là dùng camera sau để quay, do khoảng cách xa nên anh ta không xem được bình luận của mọi người.

Một lúc sau, anh ta đi khám phá khắp khán phòng, sau đó lật điện thoại di động, bật camera trước, vừa xem màn hình vừa giao lưu với cư dân mạng.

Một bình luận nhắc anh ta rằng vừa có thứ gì đó không xác định, màu đỏ trong khung hình, anh ta cười trừ và nói:

"Haha! Câu nói của bạn đang làm tôi sợ đấy!”

Tôi có một linh cảm đáng ngại.

Ngay sau đó, anh ta leo cầu thang lên sân thượng, nói rằng sẽ đi xem cô dâu váy đỏ bị ngã ở đâu.

Gió thổi hiu hắt, chiếc máy ảnh rung lên một cách đáng sợ.

Phía bên trên hàng rào cao một mét, có một bóng người màu đỏ đang bay lơ lửng trên không trung!

Lão Tam lập tức hết toáng lên:

“Trời ơi maaaaaa!”

Chúng tôi dán mắt vào màn hình. Phần bình luận lại bùng nổ, nhưng Lương Gia Duy dường như như chỉ tập trung đi về phía trước, camera hướng ra phía sau, không nhìn vào màn hình, cũng không biết đằng sau mình đang có thứ gì.

Hồn ma cô dâu váy đỏ cứ lơ lửng trong góc đó khoảng 10 giây.

Cô ấy quả thực đang mặc một chiếc váy cưới đỏ thẫm trên người. Tà váy bay bay trong đêm khuya lạnh lẽo.

Tay cô ấy buông thõng xuống, cô cúi đầu, mái tóc dài xõa xuống che khuất hoàn toàn khuôn mặt.

Lương Gia Vỹ quay lại, màn hình lại quay ra hướng khác, ma nữ đã biến mất.

Bốn người chúng tôi chăm chú nhìn vào màn hình. Mọi thứ đã vượt quá suy nghĩ của chúng tôi. Quả thực là một hồn ma sao.

Lương Gia Duy đi tới mép sân thượng, giải thích rằng cô dâu váy đỏ rơi xuống từ đây mà ch.ết, giáo sư đã đứng ở nơi này rồi đẩy cô xuống đất…

Mọi người bình luận la ó bảo anh ta cẩn thận, nhưng anh ta hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra. Đột nhiên, anh ta dường như nhận thức được điều gì đó, và khuôn mặt méo xệch đầy vẻ kinh hoàng, miệng anh ta lẩm bẩm những lời nói quái dị:

“Mày dám giễu cợt tao, tao sẽ không để mày đi.”

Bốn chúng tôi run lên cầm cập, ngồi ôm sát vào nhau. Anh ta vừa nói cái gì vậy, lời nói đấy có ý nghĩa gì?

Sau đó hình ảnh trên màn hình rung lên dữ dội, chúng tôi không nhận ra được phương hướng nữa. Một cái bóng màu đỏ bỗng nhiên lao thẳng vào máy quay.

Một khuôn mặt trắng bệch nhợt nhạt, cùng với mái tóc đen dài bay lơ lửng trên không, tất cả như đập vào mặt chúng tôi.

Bốn người chúng tôi sợ hãi và lùi lại phía sau.

Cô dâu váy đỏ thực ra là lao vào máy quay của Lương Gia Duy. Tuy nhiên, đối với chúng tôi, những người đang cắm cúi xem livestream, hình ảnh vừa rồi quả thực là một thứ kinh hoàng không thể nào tả nổi!

Lão Tam tái mặt vì sợ hãi;

“Cái gì vậy? Anh ta sẽ không rơi xuống đất đấy chứ. ""

Giống hệt như tôi đã đoán.

Anh ta đã bị cái bóng màu đỏ tấn công, và sau đó rơi từ trên sân thượng của tòa nhà xuống đất.

Sau một vài giây, màn hình tối đen, có lẽ điện thoại của anh ta đã bị hỏng.

Các diễn đàn lại bùng nổ sau sự việc này.