Chương 3

3. Chúng tôi ngồi im lặng rất lâu.

Lão Đại mở lời trước:

“Chuyện qu.ái gì vừa xảy ra vậy? Tại sao lại có cái thứ màu đỏ đấy nhỉ?”

Lão Tứ vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình:

“Có

người đã gọi cảnh sát. Nếu Lương Gia Duy thực sự bị rơi từ trên sân thượng xuống, sự việc này sẽ trở nên nghiêm trọng!”

Lão Tam cũng bối rối:

“Bất kể anh ta có bị rơi hay không, chúng ta rõ ràng đã nhìn thấy nó, cái thứ màu đỏ đó là gì.""

“Ngay cả là nếu có ma, đó cũng không phải là cô dâu váy đỏ, vì chúng ta đã tạo ra cô ấy cơ mà! ""

Tôi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhất là về câu nói cuối cùng của Lương Gia Duy.

“Mày dám giễu cợt tao, tao sẽ không để mày đi.”

Tôi cảm thấy rằng ma nữ đó đã nhập vào Lương Gia Duy, dùng lời nói đó để cảnh cáo chúng tôi.

Lão Tứ mở diễn đàn, một loạt chủ đề được mở ra, mọi người xôn xao bàn luận về việc Lương Gia Duy gặp hồn ma cô dâu váy đỏ tối nay. Có người kịp chụp màn hình buổi livestream, tuy không nhìn rõ nhưng màu đỏ rực trong bóng tối vẫn khiến người ta sợ hãi đến lạnh sống lưng.

Lão Tứ cứ lướt mãi những bài đăng gần nhất, và cuối cùng cũng có tin tức về tòa nhà cũ thứ 4.

Ở dưới đất, một th.i th.ể n.át b.ấy được tìm thấy.

“Anh ta, anh ta… c.h.ết rồi.”

Hồn ma đó có thật!

Cô dâu váy đỏ là có thật?

"Làm sao có thể?"

Câu này chúng tôi cứ hỏi đi hỏi lại cả buổi tối hôm đó, cả bốn người chỉ biết thở dài.

Đó rõ ràng là một hồn ma do chúng tôi tạo ra, nhưng tại sao lại có người ch.ết thật thế này?

Thật kinh khủng! Cả tối hôm đó chúng tôi không tài nào ngủ được. Hôm sau là thứ Bảy nên đến tận buổi trưa chúng tôi mới tỉnh giấc.

Lão Đại đề nghị quay lại tòa nhà thứ 4 để xem xét tình hình, nhưng tôi hơi sợ nên không đồng ý.

“2 tuần trước không phải cậu và Lão Tứ cùng đến đó chụp ảnh sao. Lúc đó cậu không tìm thấy được gì à?”

Lão đại lắc đầu, cau mày.

Lão Tứ đang chăm chú vào máy tính bỗng lên tiếng:

“Tớ phát hiện có cái này lạ lắm, lại xem này!”

Mấy đứa chúng tôi vội vàng chạy lại.

Cậu ta nhấp vào hòm thư và đọc to nội dung thư lên:

"Làm ơn giúp chúng tôi với! Tôi và 2 người bạn cùng phòng khác đã đến tòa nhà thứ 4 của trường đại học K, là bối cảnh của “Cô dâu váy đỏ”. Suốt quá trình tham quan thì không có chuyện gì xảy ra. Nhưng nửa đêm qua bạn cùng phòng của tôi dậy đi vệ sinh thì nhìn thấy cô ta, chính là cô dâu váy đỏ, đang đứng ở ngoài cửa. Bạn tôi sợ đến lên cơn hen suyễn rồi nằm viện đến tận bây giờ. Hôm nay chúng tôi cũng có cảm giác như có ai đang theo dõi mình. Xin hãy giúp chúng tôi với, cảm ơn các cậu rất nhiều! ""

Tôi cau mày:

“Bức thư này nhìn có vẻ khẩn khoản, chắc không phải để đùa cợt bọn mình đâu nhỉ?”

Lão Tứ xem xét tài khoản gửi thư, thì thật sự là tài khoản này cũng đã đăng một số bài viết than thở về những chuyện kỳ lạ mà người đó đã gặp phải.

Lão Đại trả lời:

"Hãy liên lạc với tài khoản ấy, hỏi xem học trường nào, lớp mấy, rồi xác nhận lại những gì người đó nói đi."

Vừa gửi tin xong bên kia lập tức hồi đáp:

“Tên tôi là Tôn Ly, tôi là sinh viên đại học H bên cạnh. Thông tin liên hệ là XXXX. Bây giờ bạn có rảnh không? ""

Lão Tứ cũng tiếp tục nhắn tin để trao đổi riêng tư với cô ta. Theo như cô ta nói, ngoài những tình huống mà cô ta từng gặp phải, thì có một sự kiện kỳ lạ khác vừa xảy ra.

Ngày sáng nay họ lại nhìn thấy một cái bóng màu đỏ trong bệnh viện, nơi người bạn kia đang chữa trị bệnh hen suyễn. Bây giờ mấy người họ mới biết là họ bị ma ám, đang rất sợ hãi không biết nên làm gì tiếp theo.

“Cô dâu váy đỏ cũng xuất hiện vào ban ngày? Không phải chỉ ở tòa nhà thứ 4 thôi sao? Chúng ta làm gì để giúp mấy người họ được nhỉ?”

Lão Đại chỉ có thể bất lực nói:

“Giờ hãy kiểm tra lại toàn bộ quá trình viết ra câu chuyện cô dâu váy đỏ. Lão Tam, cậu đi thư viện với tớ, chúng ta tìm hiểu xem khu nhà cũ ấy có trường hợp nào liên quan đến đến mấy vụ siêu nhiên hay ma q.uỷ gì không? Lão Nhị, cậu là người viết bài, cậu kiểm tra xem mấy bài viết của cậu có đoạn nào sử dụng từ ngữ cợt nhả hay tục tĩu quá không? Còn lão Tứ hãy trò chuyện với Tôn Ly rồi thu thập thêm thông tin. Tối nay gặp lại sau.”

5.

Tôi chăm chú đọc lại câu chuyện mà mình viết ra. Đa phần đều là những yếu tố bình thường như nữ sinh đại học, giáo sư, tình thầy trò, nữ sinh thất tình rồi tự t.ử,...

Tôi mở diễn đàn, tìm lại các bài đăng của các thành viên khác có liên quan đến cô dâu váy đỏ. Tôi đã thấy một bài đăng được rất nhiều lượt thích, đó là lời giải thích về lời ng.uyền của cô dâu váy đỏ, cô ấy sẽ ng.uyền r.ủa ai, sử dụng phương pháp nào để gi.ết người.

Lời ng.uyền ấy có nội dung “Tất cả những ai xâm phạm tới tòa nhà thứ 4 và làm vấy bẩn sự sạch sẽ của cô ấy sẽ bị ng.uyền r.ủa. Cô ấy thể bám theo họ, và thậm chí bắt họ phải nếm trải nỗi đau mà cô ấy đã từng chịu đựng""

Bài viết khá chi tiết, điều kỳ lạ là, các tình tiết đó rất phù hợp với những chuyện mà Tôn Ly đã kể cho chúng tôi. Lão Tứ đột nhiên lên tiếng:

“Không ổn, có chuyện rồi! ""

Tôi vội quay đầu lại:

"Có chuyện gì vậy?"

“Tôn Ly vừa nói rằng người bạn cùng phòng nhập viện vào tối qua đã ch.ết! ""

"Cái gì?"

Lão Tứ nhìn chằm chằm vào màn hình:

"Thực sự đã ch.ết, và... cái ch.ết rất kỳ lạ. Khuôn mặt của cô ấy đã bị biến dạng, dập nát."

“Khuôn mặt bị dập nát? Là ai gây ra? ""

Lão Tứ nhìn tôi trầm ngâm:

“Không ai gây ra cả. Những gì mà họ thấy là người bạn đó đang nằm trên giường bệnh, rồi chỉ trong nháy mắt khuôn mặt của nạn nhân đột nhiên bị móp và biến dạng, giống như bị một hòn đá lớn đè lên. Ở hiện trường không có hung khí, cũng không có nghi phạm vì người bạn cùng phòng luôn ở cùng nạn nhân trong khoảng thời gian đó.”

Dù ánh nắng bên ngoài vẫn chói chang nhưng vẫn khiến tôi lạnh hết cả sống lưng.

“Họ đang ở bệnh viện nào vậy? ""

"Bệnh viện đại học K, sao vậy? Chúng ta tới đó à?"

“Nhắn cho Tôn Ly, hỏi cô ấy đang ở phòng nào. Chúng ta mau đi ngay thôi! ""