Chương 49: Sau Này Chỉ Làm Với Em

Bàn tay của cô chậm rãi dán vào ngực anh, cảm nhận được tiếng tim đập mạnh mẽ.

Từ lúc vào cửa, cô đã phát hiện ánh mắt của Phong Dư nhìn cô hôm nay rất khác.

Anh rốt cuộc, đang chờ mong cái gì...

"Đã muộn rồi."

Phong Dư cúi đầu nhìn bàn tay vòng quanh eo mình, âm thanh khàn khàn đến lợi hại.

Mục tiêu của cô tuyệt đối là làm cho anh mất khống chế, nếu anh đầu hàng vũ khí như vậy...

Anh cảm thấy bàn vòng ở hông xiết chặt hơn một chút.

"Đúng thật là đã rất muộn."

Cô lặp lại lời nói của anh, có thể cảm nhận được thân thể người đàn ông cứng đờ một chút, tim đập cũng trở nên nhanh hơn, cô đang chờ anh đẩy ra, như vậy cô có thể ôm chặt một chút.

Thập Nguyệt.

Anh khàn giọng gọi tên cô.

Hå?

"Tôi muốn ngủ." Giọng điệu của anh ngoài dự đoán không tức giận.

"Là chú gọi tôi tới" Thập Nguyệt lẩm bẩm: "Tôi vốn đã ngủ rồi"

Phong Dư cúi đầu, nắm lấy bàn tay của cô vòng quanh hông mình, tách từng ngón tay ra.

Thập Nguyệt buông tay ra, một lúc lâu sau, ánh mắt của Phong Dư lại rơi vào trên người cô.

Trong ánh mắt đó có cảm xúc quen thuộc của cô.

Ánh mắt mơ hồ, hương vị càng nặng hơn.

Thập Nguyệt ngẩng đầu, ánh mắt giống như mang theo móc câu, cô biết anh đang chờ mong cái gì: "Làm với tôi một lần đi."

Loại ngữ khí này, rất khó khiến cho người ta tin tưởng cô có mấy phần thật lòng.

Thật lòng?

Từ này dụng trên người cô quá gượng ép.

Ánh mắt của Phong Dư rơi xuống trên người cô, một lúc lâu sau, hỏi cô: "Em đã làm chuyện này với rất nhiều người?"

Ánh mắt của anh trở nên tối tăm, âm thanh khàn khàn trước nay chưa từng có.

Rõ ràng từ chối là được rồi, vì sao phải nói nhăng nói cuội với cô chứ, nói chút chuyện nhàm chán, cho dù cô có với ngủ bao nhiêu người cũng không có quan hệ với anh.

Phong Dư biết anh không phải là người giỏi ở chung với phụ nữ, huống chi đứng trước mặt anh còn là Thập Nguyệt nhiều lần chọc giận anh.

Rốt cuộc anh... đang nói về cái gì vậy.

"Không có"

Thập Nguyệt ngẩng đầu, đôi môi như hoa hồng hơi mở ra, những lời này khiến cho tâm tình cô rất tốt. Đương nhiên, cô cũng sẽ không cảm thấy tốt đến mức cảm thấy Phong Dư có chút để ý đến cô.

"Sau này chỉ làm với chủ, có được không?" Cô nắm lấy tay của Phong Dư, giọng nói mập mờ trầm thấp: "Chú không muốn sao?"

Âm cuối mềm mại khiến cho không khí ẩm ướt.

Không ai trong hai người biết làm sao bàn tay của lại đến trên ngực của cô.

Giọng nói của cô triền miên ẩm ướt, anh nhìn vào đôi môi đỏ tươi của cô, bàn tay run rẩy.

Giống như là bị mê hoặc, bàn tay phủ lên trên, hai khối mềm mại kia mềm nhũn muốn chết.

Lý trí nói với anh, không thể như vậy, nhưng cơ thể lại cứng tại chỗ.

Cô nói sau này cô sẽ chỉ làm chuyện này với anh.

Chờ đã, làm gì, anh không đồng ý làm với cô.

"Tôi không cho phép chú khinh thường tôi"

Thập Nguyệt hạ thấp âm thanh, đè bàn tay của anh xuống, để cho anh cảm nhận được sự mềm mại của nơi đoa: "Có qua có lại chú cũng nên khiến cho tôi sảng khoái một lần"

Lần đầu tiên dùng "có qua có lại" để quyến rũ người, Thập Nguyệt nghĩ cô đại khái là choáng váng đầu óc rôi.

Yết hầu của Phong Dư nhấp nhô. Ánh mắt của Thập Nguyệt nhìn đê s nóng rực, vươn tay kéo áo sơ mi của anh xuống, vươn đầu lưỡi nhanh chóng liếʍ một chút, lúc thu hồi đầu lưỡi lại làm như nếm mùi vị ở trong khoang miệng.

Xúc cảm ướŧ áŧ này khiến cho cả người Phong Dư cứng đờ.

Anh chưa bao giờ bị người ta làm như vậy.

Thấy Phong Dư không có phản ứng, Thập Nguyệt vươn bàn tay nhàn rỗi ra đến phần dưới của Phong Dư.