Chương 8

Về phần khách hàng lớn, buổi sáng khách đến cửa hàng khá ít, 90% là những người buôn bán gần đó. Lâu Ninh không thèm suy nghĩ xem họ là ai, bấm vào xác nhận, một mệnh lệnh mới hiện lên trên giao diện.

[Thông báo nhiệm vụ phụ ~ Chị dâu họ Ngô siêng năng và tiết kiệm đã đến Dương Tống làm việc chăm chỉ trong nhiều năm. Chị ấy rất nhớ hương vị quê hương, hãy làm ra hương vị quê khiến chị ấy cảm động, nhận được phiếu giảm giá trái cây tươi!]

Đọc xong nhiệm vụ, Lâu Ninh chợt bừng tỉnh.

Lúc này, ở góc giao diện lại xuất hiện một tin nhắn nhỏ:

[Nhiệm vụ ẩn: Trong quá trình làm món "Thuyền rồng hiến vật quý", bạn có để ý chìa khóa "Dầu đậu phộng" không? Hoàn thành nhiệm vụ này bạn sẽ nhận được manh mối về Hoàng thượng!]

Nhưng tin nhắn này không nhắc nhở, thậm chí còn không hiện lên, cho nên cô có chút không cẩn thận, nhìn vào điện thoại di cũng không để ý tới.

Thật ra, dù [Đầu bếp cẩm lý] không thông báo nhiệm vụ phụ, Lâu Ninh cũng định làm một cái gì đó để gửi cho chị Ngô.

Đối với cô gái cổ đại như Lâu Ninh mà nói, điều kiện giao lưu không thuận tiện như thời hiện đại. Họ hàng xa không bằng láng giềng gần, tình bạn và tình láng giềng tốt là vô cùng cần thiết, đó luôn là một trong những tín ngưỡng của cô.

Ngoài món bánh bao thịt Giao Đông đã hứa, Lâu Ninh còn muốn làm mì trộn tượng và bánh hỉ.

Mì trộn tương là món ăn chính. bánh hỉ có vị ngọt thanh, chỉ là món ăn vặt, chỉ có thể ăn lấy hương lấy hoa chứ không phải lấy no.

Làm mì trộn tương đậu không khó, chủ yếu là làm nước sốt. Chỉ là Lâu Ninh có tiêu chuẩn rất cao đối với bản thân, cô không muốn sử dụng loại mì làm bằng các “máy làm mì” trên thị trường hiện nay, chỉ có làm sợi mì thủ công bằng tay được nhào kỹ mới đủ dai.

Sau khi nhào bột và chuẩn bị nước sốt, Lâu Ninh lấy nguyên liệu làm nước sốt ra, tiện tay làm nhiều hơn một chút, có thể dùng làm để bán chợ chiều.

Món mì trộn tương chính tông không thể dùng sốt tuỳ tiện, mà phải làm từ tương đậu nành đã pha nước ấm hoà tan, thêm cả thịt heo cắt hạt lựu, cô cắt cực kỳ đều nhau, dao pháp rất nhuần nhuyễn.

Chuẩn bị hành tây, đun nóng chảo dầu, khẩu vị của Lâu Ninh không nặng, thích tươi ngon, cũng không thích nấu ăn nhiều dầu mỡ nên chỉ đổ một lượng dầu thích hợp vào chảo.

Xào thịt thái hạt lựu cho đến khi chín tám phần, lúc này nhìn còn tươi mềm. Nhân lúc này, cô đổ nước sốt dọc theo mép nồi, nước sốt vừa tiếp xúc với chảo nóng thì lập tức kí©h thí©ɧ mùi thơm của nước sốt, một mùi hương ngào ngạt khiến người khác thèm thuồng vô cùng

Đun nước sốt ở lửa nhỏ, khuấy liên tục để nước sốt không bị dính chảo, tiếp tục cho hành lá cắt nhỏ và vài quả trứng vào khuấy đều.

Nấu đến lúc màu của nước sáng bóng hơi vàng là đã có thể bắc ra khỏi chảo. Thực ra, tốt hơn hết là nên đun nước sốt lâu hơn chút để tách dầu, giúp nước sốt thơm và không bị béo ngậy.

Lâu Ninh làm rất nhanh, đun sôi nước sốt, chuẩn bị các món dưa leo, nấm hương, giá đỗ, rau cần và trứng bác.

Sau khi trút nước sốt ra khỏi nồi, cô nhanh chóng cuộn và cắt sợi mì, chỉ trong chốc lát, cô đã cuộn được vài sợi mì thủ công lên thớt.

Món mì rất đơn giản, Lâu Ninh tìm hộp nhiều lớp, xếp mì đã nấu chín lên một lớp, xếp rau củ lên một lớp khác, cuối cùng cho nước sốt nấu riêng vào túi cùng với hộp mang về.

Còn bánh Hỉ thì không khó, nguyên liệu chính chỉ là hạt vừng trắng, trứng, đường và dầu.

Trộn xong hỗn hợp đường và dầu, cô liền bật bếp áp chảo cho đến khi vàng đều hai mặt, thơm mùi trứng, ngay cả những người không thích đồ ngọt cũng sẽ bị lôi cuốn.

Lâu Ninh vừa gói xong bốn chiếc bánh Hỉ, liền có hai chàng trai trẻ bước vào cửa hàng: "Thơm quá! Bà chủ đang làm món gì vậy?"

Mặc dù ngày thường dành nhiều thời gian ở trong bếp nhưng cô đã theo đầu bếp học còn nhỏ nên thành thạo rất nhiều kỹ năng giao tiếp, đương nhiên giao tiếp rất dễ dàng.

“Tôi đang làm món mì trộn tương, mì vẫn còn nóng hổi, quan….” Suýt buột miệng nói ra “Quan khách”, Lâu Ninh âm thầm cắn lưỡi, kịp thời đình chỉ, “Hai anh muốn ăn hai bát sao?”

“Đúng, ăn hai bát!” Hai người thanh niên trẻ tuổi vừa thấy có một cô gái xinh đẹp từ ra từ sau bếp, nhất thời tròng mắt đểu chuyển động. Cũng không chê hoàn cảnh trong tiệm đơn sơ, lập tức vào.”

Một cô gái xinh đẹp như vậy, nhìn thôi cũng thõa mãn, dù mùi vị có như thế nào, cũng đáng.

Thức ăn đã được chuẩn bị trước, bỏ ra dĩa là có thể đem ra cho khách ăn.