Chương 4: Mộng xuân (H)

Editor: bụt - Team Griselda

Nguyên Nhật Minh vẫn muốn trở lại trường học.

Dù sao cô vẫn muốn nhận chứng chỉ môn và bằng tốt nghiệp.

Dù sao giấy chứng minh thân phận học sinh và giấy thông hành vẫn còn trong tay cô, cùng lắm thì khi thì cậu nói mình đã thay đổi giới tính cũng được……

Vì thế, nghe thấy ý tưởng này, Nguyên Minh Ngọc liền cho cậu một cái tên .

Nguyên Minh Thanh.

Dù sao lúc trở lại đi học cũng phải gặp bạn học, cũng phải nói chuyện với bạn học, đặc biệt là với người mà cô sinh ra ý nghĩ xấu xa - Đường Tung.

Có tên cũng để cho người khác dễ gọi mình hơn.

Nguyên Minh Ngọc không kiêng nể gì mà cười nhạo cô: “Ha ha ha, thật không sai, Đường Tung Nguyên Minh Thanh, tạo thành couple với người mà anh yêu thầm!”

“…Em đừng nói bậy, sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt.”

Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng Nguyên Minh Thanh nở hoa.

Dù sao cũng đã biến thành nữ, cân nhắc nhiều chi bằng đi làm chuyện mà ngày thường cô không dám làm?

Dù sao cho dù cô có làm cái gì, cũng chỉ là hành động dưới thân phận của Nguyên Minh thanh, có liên quan gì đến Nguyên Minh Nhật đâu chứ?

Sau khi đi vào phòng thuê, ổn định xong xuôi, sắp xếp xong đồ vật cá nhân của mình, cô mới có cơ hội rảnh rỗi để nghĩ đến sau này nên đi con đường thế nào.

Trở về ký túc xá là chuyện không thể, nhưng cô còn để rất nhiều vật quan trọng ở trong ký túc xá, cho nên còn phải trở về đó một lần nữa.

Hơn nữa vừa mới nhất thời lanh mồm lanh miệng, chế tạo thân phận giả “Em họ Nguyên Nhật Minh” trước mặt Đường Tung, đoán chừng là sẽ rất khó giải thích với cậu ấy trong chốc lát được.

Aizz, bây giờ nên làm gì mới tốt đây.

Nguyên Minh Thanh phủ áo khoác của Đường Tung lên đầu, bây giờ trời đã tối, cô định sáng mai sẽ ra ngoài mua đồ dùng cá nhân, đêm nay đành dùng tạm chăn mỏng của chủ nhà và áo khoác của Đường Tung trước đã.

Cô nhẹ nhàng kéo áo khoác xuống, ngoài ý muốn là chiếc áo khoác này lớn đến mức có thể vừa vặn che hết mông cô.

Mũi cô tiến đến chỗ cổ áo, hít một ngụm nhỏ, là mùi hương của cậu ấy.

Mùi hương có chút mạnh mẽ, mang theo chút mùi bạc hà, một chút mùi của dầu gội vị chanh, còn có mùi hương riêng biệt của cậu ấy.

Cô không thể miêu tả được đây là mùi gì, nhưng rất dễ chịu, cũng làm cho cô mê muội, làm cô không thể chịu nổi mà hít thật sâu mấy cái.

Ngày thường làm gì có cơ hội này, chẳng phải nên quý trọng sao.

Dần dần, cơn buồn ngủ đột kích, mí mắt không thể chống đỡ nổi nửa, cô chậm rãi đi vào giấc ngủ.

Tiếng nước ào ào đánh thức cô, cô vẫn còn buồn ngủ, xoa xoa mắt nhằm xem thử đang có chuyện gì xảy ra, lại cảm giác ván giường không ngừng rung lên.

Cô mở mắt, thế mà lại thấy Đường Tung đang nằm trên người mình.

“Cậu tỉnh rồi sao?” Đường Tung hôn lên vành tai cô, kéo đùi cô ra, côn ŧᏂịŧ đang thọc vào rút ra ở phần đùi trong của cô.

“Đường Tung……? Cậu, cậu đang làm gì… vậy!”

Dị vật bất chợt xâm lấn làm cô rên lên một tiếng, cô không tài nào tả được đây là cảm giác gì, là thứ cảm giác mà cô chưa bao giờ nếm thử, chỉ cảm thấy phần dưới dần dần trở nên nóng rực, trở nên dính dính.

“Làm gì ư? Cậu nói thử xem?” Đường Tung xoa âm đế của cô, như thể vì cô đã làm sai chuyện gì nên muốn trừng phạt cô: “Không phải rất thích côn ŧᏂịŧ của tôi sao, không phải cảm thấy rất lớn, rất muốn chạm vào sao?”

“Cậu đang nói cái gì vậy…Ưm…”

Đường Tung đè trên người cô, ấn nhẹ eo cô, mỗi lần đều đâm đến chỗ sâu nhất, nhìn gương mặt đỏ bừng Nguyên Minh Thanh càng lúc càng đỏ hơn, côn ŧᏂịŧ của Đường tung cũng trở nên nóng rực như vậy.

Đường Tung thở gấp, đè thấp giọng nỉ non bên tai của cô: “Bảo bối… Đừng kẹp chặt như vậy, tôi còn muốn thao* em lâu một chút.”

Bên tai là giọng nói trầm thấp dễ nghe của Đường Tung, dưới thân chứa côn ŧᏂịŧ của cậu, thân thể của cô như nhũn ra, lại không có sức để phản bác, chỉ có thể tùy ý cậu ấy đùa bỡn.

Cô không biết Đường Tung làm sao biết được chỗ cô ở, cũng không biết Đường Tung vào bằng cách nào, nhưng trước mắt cô không nghĩ đến chuyện đó, hiện giờ được tiếp xúc gần với Đường Tung như vậy, là chuyện cô chưa bao giờ được trải nghiệm.

Dưới sự vui sướиɠ, cô không thể nhịn được mà ôm lấy cổ Đường Tung, thay đổi tư thế với cậu ấy, lại lần nữa nhận lấy “trừng phạt” của Đường Tung.

Thấy dáng vẻ dâʍ đãиɠ như thế của cô, Đường Tung không kiềm chế nổi mà dùng hết sức lực, dán vào lỗ tai cô, khıêυ khí©h: “Bảo bảo… Chủ động như vậy sao?”

“Đường Tung……” Hơi nóng hừng hực vuốt ve vành tai cô, cô bị chơi đến tê dại, tuy rằng không thể nhìn đến, nhưng cô cũng có thể đoán được, nơi giao hợp giữa cô và cậu ấy hẳn là vô cùng hỗn độn, không thể phân biệt được là chất dịch của ai.

“Em rất thích anh, em thật sự rất thích rất thích anh, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh em đã thích anh… Đường Tung… Anh Tung…”

truyện được edit bởi Bụt - Team Griselda

Sau một đống lời thông báo ngốc nghếch, cô ôm lấy Đường Tung, vùi đầu mình trong lòng ngực Đường Tung, cô không dám nhìn thẳng cậu, cũng không dám nhìn thẳng vào lòng mình.

Nếu đây là mơ, cứ chìm đắm vào nó như vậy thì tốt biết bao.