Chương 8

Nụ cười trên mặt anh ấy dường như rõ ràng hơn một chút so với trước đây.

Tim tôi đập thình thịch vì sợ hãi.

Sau đó, tôi gọi cho cảnh sát thêm nhiều lần nữa.

Nhưng lần này tôi không thể gọi được.

Trong điện thoại, một giọng nữ máy móc lạnh lùng lặp lại những lời tương tự:

"Xin chào, số bạn vừa gọi không nằm trong vùng phủ sóng, vui lòng gọi lại sau..."

Mồ hôi lạnh nhớp nháp chảy ra từ lòng bàn tay của tôi.

Làm sao số điện thoại của cảnh sát lại không nằm trong vùng phủ sóng?

Trừ khi có cái gì đó làm ảnh hưởng đến nó.

Thật may, lúc này Cố Bắc rốt cục cũng trả lời tin nhắn của tôi.

[Xin lỗi, chuyện của cô quá khó giải quyết, tôi sợ một mình không thể xử lý được nên phải hỏi sư phụ.]

[Lục Tư Tư, hãy nhớ rằng, đêm nay là thời điểm rất khó khăn đối với cô.]

[Nếu cô có thể chịu đựng được, cô sẽ giữ được mạng sống, nếu thất bại, cô sẽ bị ác quỷ ăn thịt. Cho nên cô phải nhớ điều tôi sắp nói tiếp theo.]

[Trong cơ thể con người có ba ngọn lửa. Hai ngọn lửa trên hai vai, nhưng ngọn lửa quan trọng nhất là linh huyệt, nằm trên ấn đường của cô. Nếu ác linh muốn xâm nhập vào cơ thể cô, trước tiên nó phải thổi tắt hai ngọn lửa trên vai cô. Cuối cùng khi nó thổi tắt ngọn lửa trên ấn đường, nó sẽ chiếm lấy toàn bộ cơ thể của cô.]

[Cô quanh năm sống phòng trong phòng, chỉ sợ ngọn lửa trên vai trái đã bị quỷ thổi tắt, bây giờ tôi đang chạy đến nhà cô, nhưng tôi ở cách cô quá xa, nhanh nhất cũng phải hai giờ nữa mới đến nơi. Trong khoảng thời gian này, thứ đó sẽ tiếp tục khiến cô sợ hãi và làm suy yếu dương khí trong người cô. Cô không được mắc bẫy của nó.]

[Vậy tôi nên làm gì đây...]

Tôi gần như sắp khóc.

Suy cho cùng, tôi là một người theo chủ nghĩa vô thần trong mười tám năm qua.

Lần này gặp phải chuyện đáng sợ như vậy, cộng thêm sự phản bội của ba mẹ, trong lòng tôi cảm thấy vô cùng bất an.

Lúc này, Cố Bắc dường như chính là cọng rơm cứu mạng duy nhất mà tôi có thể bắt được.

Cố Bắc đã gọi video cho tôi.

Cũng may, điện thoại của tôi còn rất nhiều pin nên tạm thời tôi không phải lo lắng vấn đề hết pin.

Tôi nhanh chóng nhấc máy.

Trong video, Cố Bắc đang ngồi trên ô tô.

Cậu ấy có khuôn mặt ngay thẳng, đàng hoàng, nhìn qua cũng trạc tuổi tôi.

"Lục Tư Tư, bây giờ tôi muốn dạy cô cách vẽ bùa.”

"Mặc dù cô chỉ là một người bình thường, nhưng cô và ác quỷ vẫn có cùng chung huyết thống.”

"Sử dụng máu của cô như một lá bùa có thể làm suy yếu sức mạnh của anh trai cô ở một mức độ nhất định."