Chương 16

Ngày mùa hè, ve kêu.

Mà lúc này trưởng công chúa, đang nằm lười biếng trong phòng sách xử lý công việc, mặt mũi nghiêm nghị, mỗi động tác khiến làn váy đung đưa, càng lộ vẻ tôn quý.

Đặt bút viết chữ, viết lệnh cho quốc sự.

Khác với công chúa sống trong nhung lụa, vị công chúa này quản lý kho của hoàng đế đồng thời kiêm chức chủ quản của quốc khố (ngân sách quốc gia), là hai nơi giữ tiền nhiều nhất của thiên hạ, cho dù là tiêu xài của Hoàng thượng cũng phải thông qua sự đồng ý của công chúa.

Cũng không phải có quá nhiều quyền, nhưng chỉ vì tính toán vô cùng thông thạo nên lúc trước tiên đế giao quyền quản lý kho tư cho Trưởng công chúa, khiến kho tư luôn đầy ấp, hoàng đế trước càng thấy con gái là bảo bối không thể buông tay.

Sau khi tân đế kế vị, em trai ruột cùng sống dưới một mái hiên cũng không buông tha Trưởng tỷ, đã đem kho tư cho Trưởng tỷ quản lý từ trước, dưới trướng Trưởng công chúa kinh doanh cửa hàng ruộng đồng trải rộng khắp Nam Bắc, cũng thuận tiện giúp em trai trông coi quốc khố, lâu lâu cũng bổ sung thêm cho quốc khố một đống tiền, tân đế cười mắt đến không nhìn thấy mắt......

Xử lý xong công việc, gọi hai người đang đứng ngoài cửa vào.

“Gặp qua trưởng công chúa!”

Một người nhiệt tình như lửa, một người băng lạnh như băng, là hai trong các tỳ nữ bên cạnh Trưởng công chúa.

“Mộc Hạ, Hàn Mai, một người lên Bắc, một người về Nam sao lại quay về đồng thời~”

“Vừa lúc gặp nhau,ha ha!”

Mấy bao sau lưng toàn chứa đặc sản của các nơi, Trưởng công chúa mở một bình ngọc Thiên kim phỉ thúy, sau đó ngửi.

“Rượu ngon, Tộc trưởng của Nam Thương không có lừa bản cung, đúng là rượu ngon!”

“Đúng vậy, mùi rượu này trên đường đã làm say vài con ngựa tốt! Thúc ngựa mười đêm mới đưa được về Hầu phủ ~”

“Mấy vật khác đâu?”

“Đã đưa về phủ riêng của chủ nhân, bọn nô tỳ chỉ đem chút đồ ăn vặt về Hầu Phủ.”

Uống một hớp, vung tay lên ~

“Để rượu lại, những thứ khác đưa qua chỗ Thế tử phi!”

Hả?

Hai chị em đồng loạt nhìn về phía Trưởng công chúa, tỏ vẻ không hiểu nhìn về hướng Nghênh Xuân đang châm trà tìm kiếm đáp án, lại nhận được cái nhíu mày.

???

“Vâng!” Không hiểu, nhưng vẫn muốn nghe chủ nhân giải thích thêm.

Hàng loạt đồ vật được đưa vào viện của Thế tử, tôi tớ của Thế tử choáng váng, kích động nói không ra lời.

Chỉ cần hai người này xuất hiện chắc chắn sẽ có vương gia hay công chúa tới tranh mua đặc sản các nơi, đến bây giờ Thế tử luôn cầu mẫu thân mới cho vài món, không ngờ tới hôm nay hai chị em này vừa vào cửa đã đem tất cả đồ tốt đều đưa vào phòng ngủ của Thế tử phi.

Thế tử gia sống 18 năm, chưa từng hưởng thụ qua đãi ngộ này......

Hai tỳ nữ thân cận canh giữ ở sảnh chính để phòng ngừa nô bộc va vào Thế tử phi, xếp hàng chất đống quà tặng đặc sản, để Thương Thấm vẫn đang ngủ trưa bị bao phủ bởi sự yêu thương của mẫu thân.

“A! Chủ chủ nhân, là Đào phương Nam, lần trước lão gia đi từ phương Nam về ngàn vàng mới mua được một quả, đây lại có mười mấy quả ~”

“A, đây là mũ khổng tước của công chúa ngoại tộc đội khi đến đế đô, thật xinh đẹp, không nghĩ đến cũng có!”

Tiểu Như Tiểu Viên bất ngờ không ngớt, Thế tử phi ngơ ngác không biết làm gì.

Lễ vật đầy phòng, hết chỗ để vào, đặc sản trân quý ở khắp nơi mỗi cái đều có giá trị không nhỏ tại hoàng đô, miệng nhỏ của Thế tử phi hơi hở ra, quà tặng này còn nhiều hơn sính lễ của Thế tử......

Mẫu thân sao lại tặng nhiều lễ vật quý giá đến vậy???