Chương 33

Tiếng khóc trong trẻo vọng ra từ trong ngực, bé con xinh đẹp ôm chặt mẫu thân tìm kiếm cảm giác an toàn.

Chắc là bị dọa sợ, tâm tình hôm nay Trưởng công chúa khá tốt, dạy dỗ đủ rồi nên cũng mặc cho bé con làm nũng, dịu dàng dỗ dành, đến khi Nghênh Xuân cầm quần áo đợi ngoài cửa thì bé con mới tỉnh táo lại.

“Chủ nhân, quần áo ngài cần đã chuẩn bị xong!”

“Đưa vào đi.”

Nghênh Xuân kính cẩn nghe theo đưa đến một chiếc váy dài thêu tơ bạc, bé con xấu hổ khi gặp người khác, Trưởng công chúa nói.

“Liên Nhi, quần áo đến rồi......” Cuối cùng cũng nhìn thấy qυầи ɭóŧ mình trong mong đã lâu đem đến, Thương Thấm cũng không để ý xấu hổ cầm lên, bỗng chốc bị lấy đi.

“Mẫu thân, con muốn~ Đưa cho Liên Nhi được không?” Dáng vẻ sợ hãi làm người trìu mến đó, Trưởng công chúa cũng không làm khó cô, đưa cho.

Thương thấm sợ hãi thay quần áo bên giường, dù cho mẫu thân đã thấy hết thân thể của mình, nhưng Thương Thấm còn biết xấu hổ, Thương Thấm thay quần áo sau lớp màn ngủ, có lẽ một phần có cảm giác an toàn, Thương Thấm cũng không bối rối nữa.

......

Cơm tối, Thầy hoàng đế về lúc cơm tối, Nghiêm lão vừa xuống xe ngựa đã lao nhanh vào nhà tìm phu nhân, vừa mở miệng câu đầu tiên chính là hỏi mấy đứa bé trong phủ có gây chuyện không?!

“Tại lão phu đi gấp nên vẫn chưa kịp nói với phu nhân, hôm nay về cùng Liên Nhi không phải Thế tử, mà là Tưởng công chúa, hai anh em họ Võ có gây rắc rối gì không vậy!” Nghiêm lão có chút lo lắng, lần này vào cung là để bàn bạc với Hoàng đế chiến sự với quốc gia phía Nam, Nghiêm lão biết tính khí ‘Ác bá’ của Trưởng công chúa, mấy đứa bé lỗ mãng trong phủ tốt nhất không nên gây họa.

“Đó là Trưởng công chúa?” Trời ơi! Đại phu nhân nói vụ đấu rượu giữa trưa cho chồng mình, vì biết lúc trẻ Trưởng công chúa rất thích uống rượu là một con sâu rượu chính hiệu, đoán chắc không trách tội đám nhỏ này vô lễ.

“Vậy, chờ lúc ăn xong xin lỗi Trưởng công chúa, đừng để lộ thân phận!”

“Vâng, lão gia!”

Nghiêm lão quay về phòng thay đồ, Đại phu nhân gọi tỳ nữ chuẩn bị buổi tối, vừa mới chuẩn bị đi gọi Trưởng công chúa cùng Liên Nhi ăn cơm, đột nhiên nhớ đến lúc trưa vừa truyền ít kinh nghiệm làm vợ cho Liên Nhi, thầm nghĩ tiêu rồi.

Mình nhấn mạnh nhiều lần với Liên Nhi là phải thử với ‘Thế tử’, con bé ngu ngốc này sẽ không thử với Trưởng công chúa chứ!

Trong lòng Đại phu nhân bây giờ rất rối rắm, thấp thỏm đợi Nghiêm lão đến cùng đi ăn cơm tối, hai đứa cháu dâu tới mới biết hai đưa bé kia đấu rượu với Trưởng công chúa ngủ từ trưa đến giwof vẫn chưa tỉnh.

“Hazz, chuyện này là sao? Một hồi phải xin lỗi với Trưởng…. à không là Thế tử mới đúng, chớ làm mất lễ nghĩa!”

“Vâng ~”

Thế tử phi mang theo ‘Thế tử’ tuần tự tiến vào trong phòng ăn, Trưởng công chúa không hề khách sáo ngồi xuống ghế giữa, khí thế tôn quý, càng giống chủ nhân chỗ này.

Tiệc tối của phủ học sĩ hôm nayphong phú ngoài ý muốn, Trưởng công chúa hứng thú nên uống chút rượu cũng không trách tội hai huynh đệ kia vô lễ, Nghiêm lão cùng mấy dì nhỏ thấy lão gia cùng đại phu nhân cung kính cũng thức thời cũng trở nên kính cẩn, ăn cơm xong trấn an tất cả nỗi lo lắng cảu cả nhà, cho dù gặp chuyện gì, chớ mất lễ giáo.

Thương thấm cẩn thận từng li từng tí đỡ Trưởng công chúa lên xe ngựa, Thương Thấm cũng lưu luyến không rời cáo biệt với cha mẹ, cuối cùng Đại phu nhân phải an ủi con giá, quyết định Trung Thu sẽ dắt Thế tử phi trở về.

“Cha, mẹ quay về đi.”

“Liên Nhi sẽ chăm sóc tốt mình, Trưởng công chúa là chủ Hầu phủ, con đừng chọc giận cô ấy.”

Nghiêm lão gửi gắm con gái nhỏ bé, ở Hầu phủ Thương Thấm đã biết cha rất lo lắng cho mình, ngoan ngoãn gật đầu, để cha không cần phải lo lắng, lên xe theo đội ngũ về Hầu phủ.