Chương 1: Con dâu không được lòng cha chồng

Con Dâu Khó Làm – Chi Sĩ Bất Điềm – Giới Thiệu:

Đời này, chuyện khác người nhất mà Phương Lam từng làm chính là vì trả thù chồng nɠɵạı ŧìиɧ mà gian gian díu díu mập mờ với cha chồng.

Cố Trọng Đường: “Muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt với ba? Quá tam ba bận, hiện tại con còn giả vờ cái gì nữa? Hửm?”

Thật lâu về sau, Phương Lam không nhịn được nghĩ, từ khi chuyện mới bắt đầu tới bây giờ, tới cùng là ai chơi trò lạt mềm buộc chặt?

Chay mặn kết hợp, có thịt có cốt truyện. Chính văn 1v1, HE.

Convert: Vespertine

Chương 1: Con dâu không được lòng cha chồng

Ngay sau khi Phương Lam dọn vào Cố trạch đã cảm nhận sâu sắc được khó khăn của việc làm dâu.

Người khác là quan hệ mẹ chồng con dâu căng thẳng, cô không có mẹ chồng, nhưng cha chồng lại luôn thấy cô không vừa mắt.

Sáng sớm sáu giờ, toàn bộ Cố gia yên tĩnh tới độ chỉ có thể nghe được tiếng chim chóc trong vườn đang kêu ríu rít không ngừng.

Phương Lam nhìn thoáng qua thời gian trên di động, cố gắng xua tan cảm giác buồn ngủ còn sót lại, vội vàng bò xuống giường bắt đầu rửa mặt.

Phương Lam ở bên góc tầng hai, vì không đánh thức những người khác trong lão trạch, cô rón rén đóng cửa phòng ngủ lại sau đó đi từ cầu thang xuống phòng bếp tầng một, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho mọi người.

Chẳng được bao lâu, má Ngô cũng dậy.

“Mợ chủ, mợ chủ không cần dậy sớm làm bữa sáng như vậy đâu, chuyện này cứ giao cho chúng tôi là được rồi.”

Phương Lam hơi ngượng ngùng: “Không sao đâu má Ngô, dù sao cháu cũng không ngủ được, hơn nữa hình như cháu thấy cha rất thích ăn hoành thánh cháu làm sáng sớm hôm qua.”

Má Ngô thấy cô kiên trì như vậy cũng không nói thêm gì nữa, chỉ lặng lẽ thở dài một hơi.

Mợ cả này người xinh đẹp lại dễ tính, đáng tiếc không được lòng ông Cố.

Ngày giờ dần qua đi, đã gần chín giờ Cố Trọng Đường mới bước từ trên lầu xuống.

Thấy bóng người đang bận rộn trong phòng bếp, ông nhíu mày theo thói quen.

“Sao sáng hô nay vẫn ăn món này?” Những lời này là ông nói với má Ngô.

Má Ngô hơi sợ hãi, bà biết mỗi ngày Cố Trọng Đường đều phải ăn một loại điểm tâm khác nhau.

Nhưng hôm nay, thấy Phương Lam có ý tốt như vậy, bà cũng không ngăn cản, không nghĩ tới lòng tốt lại biến thành ý xấu.

Phương Lam sợ mình làm liên lụy tới má Ngô lại vội bước ra từ trong phòng bếp, giải thích: “Ba, con xin lỗi, con nghĩ ba thích ăn cho nên mới…”

“Má Ngô, đổ nó đi, làm lại món khác.” Cố Trọng Đường thấy thiếu nữ đứng trước mặt mình vành mắt đã đỏ lên, chóp mũi cũng ửng đỏ, nhất thời lại cảm thấy càng phiền hơn.

“Phương Lam, Cố gia cưới con về không phải vì muốn có thêm một bà dì chỉ biết nấu cơm, ba hi vọng con có thể suy nghĩ kỹ địa vị của mình, hoặc là ba nên định vị lại lần nữa cho con.”

Cố gia là đại gia tộc hàng đầu trong Vân thành. Tới đời Cố Trọng Đường chỉ có tổng cộng hai người con trai, con cả Cố Tử Lâm là người được đặt nhiều kỳ vọng nhất, từ nhỏ đã thông tuệ.