Chương 1

Chương 1

Sau khi tiết thể dục kết thúc, nhân lúc mọi người không chú ý Tần Nhạc trốn vào phòng thiết bị bỏ hoang.

Gần đây vυ" cậu càng lúc càng lớn, nhưng Tần Nhạc lại không thể mặc áo khoác dày và áo ngực dưới cái nắng mùa hè chói chang được. Nhưng vừa nãy khi chạy bộ áo ngực bị bật ra, cậu phải nhanh chóng điều chỉnh lại.

Phòng thiết bị này bỏ hoang đã lâu căn bản không có ai đi vào, Tần Nhạc cũng không khóa cửa, vừa đi vào đã cởϊ áσ khoác, cho dù đã mặc áo ngực thít chặt nhưng ngực cậu vẫn căng lên, vải dệt yếu ớt sắp không bao bọc được hai cái bánh bao lớn kia.

Đang lúc Tần Nhạc chuẩn bị cởϊ áσ sơ mi ra, thì đột nhiên cửa gỗ của phòng thiết bị phát ra tiếng kẽo kẹt, sau đó tiếng bước chân ồn ào vang lên. Tần Nhạc vừa quay đầu đã thấy hai thiếu niên phía sau. Hình như bọn họ vừa mới đánh bóng rổ xong, mồ hôi thấm ướt áo, tóc cũng ướt đẫm.

“Tần Nhạc?”

Hứa Mộ Thanh cà lơ phất phơ huýt sáo, sau đó khóa trái cửa lại.

“Đυ., thật đúng là tiểu tạp chủng.”

Tiêu Dặc chán ghét nhíu mày.

Tần Nhạc biến sắc, hoảng sợ quay người nhìn về phía hai tên kia, bọn họ là thiếu gia nhà giàu trong trường, cũng là người bắt nạt cậu bảy năm, nếu bị bọn họ phát hiện ra…

Hai người dần dần đi về phía Tần Nhạc.

Bọn họ rất cao lớn, đều cao gần một mét chín, gian phòng vốn đã hẹp càng trở nên chật chội hơn, ánh đèn tối tăm chiếu vào khuôn mặt lạnh lùng của thiếu niên, bọn họ đều có vẻ ngoài cực tốt, nhưng trong mắt Tần Nhạc, những gương mặt đẹp trai đó còn dữ tợn hơn quỷ.

Cửa đã bị khóa trái, Tần Nhạc lại cởϊ áσ khoác, cho dù có mặc áo ngực thì áo sơ mi cũng không thể che lấp được bầu vυ" căng phồng của cậu. Tần Nhạc tình nguyện gặp được đòn hiểm ác liệt còn hơn bị nhóm người này phát hiện bí mật cơ thể. Nếu như bọn họ phát hiện…Bọn họ nhất định sẽ trói cậu lại cởi hết quần áo cho mọi người xem.

Tần Nhạc kinh sợ lùi về phía sau, muốn cuộn tròn người tiến vào một góc, nhưng hiện thực đã cho cậu một đòn cảnh cáo, hai tên kia vẫn tiến về phía cậu, Tần Nhạc lùi bước về phía sau, lại nghe thấy một âm thanh nứt toạc vang lên.

“Xong rồi.”

Tần Nhạc nghĩ.

Cậu cuống quít muốn che ngực lại nhưng đã không kịp, áo sơ mi đột nhiên căng phồng, hai bầu vυ" đứng thẳng trước mắt hai người kia, núʍ ѵú đỉnh áo sơ mi nhô lên, sau khi thoát khỏi trói buộc hai bầu ngực bắt đầu lay động.