Chương 2: Tỉnh lại

Thiếu niên có một đôi mắt phượng màu lưu li, diện mạo quá thâm thúy cùng với vẻ phong tình của dị vực làm cho người ta cảm thấy xa cách, thêm việc hắn mặc quần áo màu lạnh như tím lam, nhìn từ xa chỉ thấy tự phụ đạm mạc.

Cho dù chỉ mới mười sáu tuổi, quanh thân lại toả ra một khí tức cao quý áp bách mãnh liệt.

Ngự y thấy Tần Thuận Ý nhìn lại đây, một năm một mười bẩm báo lại tình trạng của Tần Bàn Nhược, khi châm cứu xong, hắn vừa rút châm vừa dặn dò Tần Thuận Ý: “Đến lúc đó làm phiền thế tử quan sát tình trạng của công chúa một chút, nếu sau khi người tỉnh dậy có bất luận điều gì bất thường, nhất định phải phái người báo cho hạ quan.”

Tần Thuận Ý gật đầu, tiếp nhận phương thuốc ngự y lưu lại, phái người tiễn hắn đi, sau đó lại dời tầm mắt về phía Tần Bàn Nhược, sự lo lắng trong mắt sắp tràn ra.

Gã sai vặt bên người - Cát Thuận thấy dáng vẻ này của hắn, đề nghị hắn đi tắm nước nóng trước.

“Lỡ như lát công chúa tỉnh, ngài lại sốt thì sẽ phiền toái.”

Cát Thuận nói rất có lý, Tần Thuận Ý liền đi tắm nước ấm, thay thường phục màu tím lam khô ráo, tóc xoã tung trở lại bên giường nàng.

Đồng hồ nước trong phòng đã tới giờ Tuất bốn khắc, cách thời gian ngự y rút châm gần một canh giờ, Tần Thuận Ý si mê nhìn chằm chằm nữ nhân trên giường.

“Nhược Nhược, người nhất định không thể xảy ra chuyện, nếu người chết, ta tuyệt đối sẽ không sống một mình......”

Tần Bàn Nhược phản chiếu trong ánh mắt thiếu niên, khuôn mặt đã khôi phục chút huyết sắc, bàn tay hắn thậm chí làm càn mà vuốt ve khuôn mặt nàng.

Ai cũng nói năm đó Tần Bàn Nhược nhận hắn làm con nuôi là vì nhìn trúng vẻ ngoài đẹp đẽ này của hắn.

Khi ấy, hắn cũng cho là vậy, dù sao sau khi mất nước, ngay cả nam binh Đại Tần cũng nảy sinh ý đồ với hắn, nếu không phải là Tần Bàn Nhược kịp thời tới cứu hắn, hắn không dám tưởng tượng đến tột cùng sẽ xảy ra chuyện gì với mình.

Nhưng sau này hắn mới phát hiện, nàng thật sự muốn đối xử với hắn như con nuôi, để ứng phó việc đại thần trong triều thúc giục nàng thành hôn. Nhưng rõ ràng nàng cũng chỉ lớn hơn hắn có tám tuổi mà thôi.

“Nhược Nhược, hiện giờ ta thật sự hy vọng người có thể giống như lời đồn, là muốn bao nuôi ta.”

Thiếu niên vừa dứt lời, liền phát hiện nữ nhân trên giường có động tĩnh, hàng mi dài run rẩy, thoạt nhìn sắp tỉnh lại.