Chương 5

Lăng Hạo xuống lầu đi vào phòng bếp, trước dùng nước lạnh hung hăng rửa mặt một phen, đợi cho hoả trong lòng bình tĩnh mới vừa đến tủ lạnh tìm kiếm. Nguyên liệu nấu ăn còn lại không bao nhiêu, Lăng Hạo lấy ra hai quả trứng gà cùng một khối thịt, băm nhuyễn, đem hai quả trứng gà gõ vỡ bỏ vào chén quấy. Sau đó bỏ nước vào nồi, bật bếp đun nóng. Lại ở một nồi khác đổ dầu, sau đó đem thịt băm cùng trứng gà bỏ vào xào.

Ninh Đường ngượng ngùng, từ trên giường xoay người, dép cũng không mang, quang chân xuống lầu, ở cửa phòng bếp nhút nhát sợ sệt nhìn Lăng Hạo. Lăng Hạo vừa chuyển đầu phát hiện Ninh Đường nhìn hắn, hướng về phía Ninh Đường cười một cái, sau lại phát hiện Ninh Đường không mang dép, nhăn nhăn mày.

“Về giường đi, trên đất lạnh.”

Nói xong đem chỉnh lửa nhỏ xuống, xoay người hướng y đi đến, ôm Ninh Đường kiểu công chúa, xoay người liền phải đưa y về giường. Ninh Đường bị đột nhiên bế lên, không trọng lực làm y ôm chặt cổ Lăng Hạo.

Lăng Hạo sau khi ôm Ninh Đường về giường, “Em chờ ở đây, anh một hồi liền lên.”

Dứt lời, còn dùng tay xoa xoa chân y lạnh lẽo. Ninh Đường nhìn Lăng Hạo ngồi bên cạnh, trong lòng nổi lên từng trận ngọt ngào.

Lăng Hạo lại một lần xuống lầu, hắn lần này thành thạo nấu mì sợi, trên mì sợi phóng trứng gà nấu tốt, tay cẩn thận cầm lên liền lên lầu. Ninh Đường nhìn Lăng Hạo, giật mình. Đợi Lăng Hạo đặt mì xuống, liền một phen phác gục Lăng Hạo, đè hắn ở trên giường giở trò. Này sẽ cũng mặc kệ mông còn có đau hay không, lãng lên quả thực không còn gì. Lăng Hạo quả thực không có biện pháp, dùng tay sờ sờ đầu y cọ ngực hắn.

“Hảo hảo, trước ăn, một hồi lại nháo đói bụng, ngoan.”

Nói xong bưng lên đặt ở đầu giường, gắp đũa thổi thổi, đưa đến bên miệng Ninh Đường. Y hơi có chút ngượng ngùng, “Em tự mình đến ăn đi.”

Tiếp nhận chén trong tay Lăng Hạo, thổi thổi, miệng nhỏ ăn lên.

Ninh Đường từ khi mẹ qua đời đã bị đưa vào cô nhi viện, tuy nói sau đó đón trở về, nhưng cha cùng mẹ kế đối y ăn mặc không thiếu, lại trước nay không có chia nửa phân yêu thương cho mình. Cũng chưa từng có người sẽ ở đêm khuya giúp y nấu bát mì. Nghĩ nghĩ, mắt Ninh Đường ướŧ áŧ lên, nước mắt xoạch xoạch rơi vào bát mì. Này nhưng làm Lăng Hạo sợ hãi, hắn luống cuống tay chân rút hai tờ giấy giúp Ninh Đường lau khô nước mắt, đau lòng hôn hôn Ninh Đường.

Ninh Đường dứt khoát không ăn, kéo qua Lăng Hạo loạn hôn. Hai chân quấn eo Lăng Hạo, dùng tay ôm cổ hắn, nhẹ nhàng liếʍ hầu kết nam nhân. Dùng giọng khàn khàn mở miệng, “Lăng Hạo, thao em.”

Lăng Hạo hai mắt trở nên thâm thúy, đè Ninh Đường trên giường, tay đỡ eo y.

“Ưm cũng đừng hối hận.”

Mở miệng, thanh âm khàn khàn lại trầm thấp câu Ninh Đường muốn ngừng mà ngừng không được.

“Nói nhiều như vậy làm gì, tới, thao chết em.”

Ninh Đường miệng di động tới bên tai Lăng Hạo, “Ân a…… Lăng Hạo…… Thao em… Ân a… A ha… Ân a……….”

Ninh Đường bên tai Lăng Hạo nhẹ nhàng thở dốc. Lăng Hạo hung hăng nhéo mông Ninh Đường một phen. Nghĩ thầm, tao hóa thiếu thao. Cũng không màng mông Ninh Đường, đè lại Ninh Đường hung hăng thao vào.

” Ân a…… A…… Ra sức…… Thao đi vào……… Ân a…… Chính là nơi đó… A ha…… ”

Ninh Đường quả thực tao ra thủy. Lăng Hạo liền tính là thánh nhân cũng nhịn không được, lập tức liền đại khai đại hợp thao lộng lên. Ninh Đường sướиɠ run rẩy, như con thuyền cô độc trên biển rộng, chỉ có ôm lấy Lăng Hạo phiến phù mộc này mới có thể sống sót.

“Nói ai đang thao em? ” Lăng Hạo một bên thao một bên hỏi.

“A ha…… Ân a…… Lăng Hạo đang thao em…… A…… Ân a…… Lăng Hạo thao em hảo sướиɠ……… Lăng Hạo……… Ân a……… ”

Ninh Đường hồng mắt khụt khịt trả lời, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt làm y nhịn không được cong lên. Lăng Hạo nhưng không dễ dàng buông tha Ninh Đường tìm đường chết như vậy. Hắn bế Ninh Đường, đem hai chân ấn trên vai, sau đó tiếp tục dùng sức thao lộng Ninh Đường, cho y biết đại giới câu dẫn mình.

Ninh Đường rất nhanh liền chịu không nổi, mở miệng cầu Lăng Hạo buông tha. Y hôn mặt Lăng Hạo, cả người ngồi dậy, ôm eo Lăng Hạo phát run. Lăng Hạo lại đáng chết mềm lòng. Hắn gầm nhẹ một tiếng, đè lại vai Ninh Đường bắt đầu lao tới. Đâm Ninh Đường rêи ɾỉ đứt quãng.

” Ân a chậm một chút…… Ân a……… Em không được a ha……… Muốn đi……. ”

Nói cả người cong lên, đầu ngón chân đều nhịn không được cuộn tròn, cả người cứng đờ vài giây, chất lỏng màu trắng ngà làm dơ bụng nhỏ.

Ninh Đường cao trào, hậu huyệt lại ướt lại mềm, gắt gao bao vây dươиɠ ѵậŧ Lăng Hạo, còn không ngừng hút, làm Lăng Hạo cũng nhịn không được muốn bắn ra. Hắn thầm mắng một tiếng thao, ôm Ninh Đường thao động, đại khai đại hợp thao lộng vài lần, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ tất cả bắn ở tiểu huyệt Ninh Đường.