Chương 6

Thời gian trôi nhanh, Ninh Đường đã ở nhà Lăng Hạo bị “quyển dưỡng” hơn nửa tháng. Mỗi ngày gặp phải đều một đống phòng ở, không thể lên mạng, lại không thể ra cửa. Quả thực bị nghẹn sắp điên rồi. Hôm nay thật sự nhịn không được, năn nỉ Lăng Hạo dẫn mình đi ra ngoài chơi.

Lăng Hạo nghĩ nghĩ, hiện tại thế cục cơ bản ổn định. Ninh gia bọn họ cũng cơ hồ xác định tin Ninh Đường chết, thu hồi tìm kiếm nhân lực Ninh Đường, vì thế sờ sờ đầu y hỏi:

“Có muốn đi xem điện ảnh?”

Nghẹn sắp điên rồi Ninh Đường một ngụm đáp ứng. Lúc này đừng nói là đi ra ngoài xem điện ảnh chỉ ra ngoài Ninh Đường cũng muốn ra hít thở không khí.

Vì thế Lăng Hạo vung tay lên, an bài thủ hạ đi liên hệ rạp chiếu phim đặt bao hết, chính mình bế Ninh Đường lên phòng thay quần áo. Ôm Ninh Đường nhưng hắn không thành thật, chỗ này sờ một chút, chỗ đó sờ một chút. Thẳng đem Ninh Đường sờ nổi lửa. Một phen ném tay Lăng Hạo ra.

“Tiểu gia hôm na không bồi anh làm.”

Lăng Hạo nhíu nhíu mày không nói lời nào, đem vùi đầu đến cổ Ninh Đườn liếʍ liếʍ.

“Ân a…… Lăng Hạo anh hỗn đản…… Tiểu gia ta…… Ân a…… Anh đừng liếʍ……!”

Biết lại trêu đùa xuống Ninh Đường thật sự sinh khí, hắn đành phải lưu luyến không rời buông ra Ninh Đường, xoay người lấy quần áo cho y, biểu tình thế nhưng mang theo ba phần ủy khuất.

Ninh Đường cơ hồ nháy mắt liền hối hận. Bất quá chính mình còn muốn đi hít thở không khí đâu. Đột nhiên linh quang chợt lóe, y hướng Lăng Hạo ngoắc ngón tay.

“Uy…… Anh đã ở rạp chiếu phim làm chưa……? ”

Tài xế chỉ chở bọn họ tới cửa rạp chiếu phim đã bị tống cổ về, Lăng Hạ đôi mắt thẳng lăng lăng nhìn Ninh Đường, y bất đắc dĩ thở dài một hơi, tự làm bậy không thể sống a, trận điện ảnh này đừng nghĩ hảo hảo xem.

Tiến vào, tắt đèn, Lăng Hạo liền thò qua hôn lỗ tai Ninh Đường.

Nơi mẫn cảm nhất trên người Ninh Đương chính là lỗ tai, lập tức chịu không nổi, náo loạn mặt. Càng quá phận Lăng Hạo cư nhiên còn lại liếʍ lại cắn, thẳng làm y nhịn không được run rẩy.

“Ân a…… Đừng liếʍ…… Lăng Hạo…… ”

“Lớn tiếng chút, kêu tên của anh.” Giọng Lăng Hạo khàn khàn nói qua tai Ninh Đường.

“A…… Lăng Hạo…… Lăng Hạo…… Đừng liếʍ…… Thao em…….”

Ninh Đường bị Lăng Hạo liếʍ hạ thể ngạnh phát đau, chỉ muốn có thứ gì hung hăng thao vào ngăn ngứa. Hắn đứng lên, đem hai chân y đặt trên tay vịn, dùng tay phải giải khai khoá quần Ninh Đường, bắt lấy tiểu huynh đệ y bắn ra nhẹ nhàng xoa lộng.

“Ân a…… Lăng Hạo…… A a a a a…… Hảo sướиɠ……”

Ninh Đường ngón chân đều cuộn tròn lên, tay chặt chẽ bắt lấy bả vai nam nhân, thân thể hơi hơi phát run. Lăng Hạo không dấu hiệu nhanh hơn tốc độ xoa bóp, đồng thời một tay khác thâm nhập ngực y xoa bóp.

“A a a a a a……” Ninh Đường hai mắt nổi lên lệ quang.

“Bắn ra tới, tiểu tao hóa, bắn cho lão công.” Âm thanh Lăng Hạo trầm thấp kí©h thí©ɧ Ninh Đường.

“A a a a…… Muốn đi…… Lão công…… Lăng Hạo…… Ân a.”

Thân thể Ninh Đường cong lên, lưng dán sát vào chỗ tựa lưng bắt lấy tay Lăng Hạo nắm chặt. Khóc kêu bắn một tay hắn. Lăng Hạo cười nhẹ hai tiếng, đưa tay duỗi đến bên miệng Ninh Đường.

“Muốn liếʍ đồ vật em hay không? Ân? Tiểu tao hóa.”

Ninh Đường bị Lăng Hạo hỏi đầy mặt đỏ bừng.

“Anh còn muốn vào hay không, có phả không được? ”

Lăng Hạo đôi mắt hơi hơi nheo lại, “Em lập tức liền biết lão công được hay không.”

Nói xong cầm đồ vật trong tay bôi đến hậu huyệt Ninh Đường, hai tay nắm cẳng chân trắng nhỏ hung hăng thao vào.

“A a a a a a a a……”

Ninh Đường không nghĩ tới Lăng Hạo liền thao tới nơi sâu nhất, bị Lăng Hạo bức ra nước mắt.

“Anh được không? Tiểu tao hóa, nói chuyện? Ân?”

Mỗi lần nói một câu, Lăng Hạo liền hung ác va chạm địa phương Ninh Đường yếu ớt nhất.

“A a a…… Lão công…… Giỏi quá…… Thật lớn…… Thao tiểu tao hóa hảo sướиɠ…… Ân a……”

“Em nói có người ở phòng điều khiển xem chúng ta hay không? Em nhìn cameras hiện đèn đỏ đâu. Có thể có người đang xem em tao hóa phát tao hay không? Em nói bọn họ có thể một hồi liền ra cùng nhau thao em hay không?”

“A a a…… Không cần…… Tiểu tao hóa chỉ cho lão công thao…… Ân a…… Chỉ có lão công mới có thể thao sướиɠ tiểu tao hóa…… Chỉ có dươиɠ ѵậŧ lão công có thể thao chết tiểu tao hóa…… Ân a…… Sướиɠ quá lão công……”

Nhìn bộ dáng Ninh Đường hai mắt đỏ bừng run rẩy kêu lão công, Lăng Hạo ôm Ninh Đường nhanh hơn tốc độ đâm vào rút ra.

“Sướиɠ liền kêu ra tới.”

“A a a…… Ân a…… Sướиɠ muốn chết…… Tiểu tao hóa muốn đi…… Muốn đi……”

Lăng Hạo hôn hôn mắt Ninh Đường, đình chỉ động tác.

Ninh Đường dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Lăng Hạo, đồng thời dùng chân cọ chân hắn. Nam nhân ngồi xuống bên cạnh Ninh Đường, ôm người vào trong lòng ngực, liền dùng tư thế ngồi cắm vào. Ninh Đường hai chân mở ra đối diện màn hình lớn, sau đó Lăng Hạo bắt đầu trừu cắm.

“Bảo bối nhi, xem màn hình lớn, bọn họ đều đang xem em bị anh cắm đâu. Sướиɠ sao?”

“A…… Ân a…… Sướиɠ…… Sướиɠ quá…… Lão công cắm chết em……”

Ninh Đường bị kí©h thí©ɧ hai chân phát run, ôm hai chân liền bắn lên ghế dựa phía trước.

“Thật tao, đều không chờ lão công.”

Ngoài miệng oán giận, Lăng Hạo vẫn là nhanh chóng trừu động hai cái, tất cả bắn vào huyệt Ninh Đường.