Chương 28

Kết quả là trong một khoảnh khắc, Tô Thời Thâm đã một mình đi thang máy xuống!

Đó là một cơ hội do ông trời ban cho.

Miễn là cô không lên tầng 12.

Và vì quá hài lòng với đối phương nên cô cố tình lộ diện, muốn người đó nhìn thấy mình trông như thế nào.

Cô ấy chưa bao giờ thể hiện hình dạng của mình trước đây.

Sau đó, không còn nữa.

Ma nữ sợ đến mức liên tục xin lỗi, đồng thời đau lòng nghĩ:

Cô tưởng mình hành động rất thân thiện, làm sao anh ta có thể sợ hãi mà đánh cô.

—-----

Hữu Hữu thấy anh trai mình đang đứng bất động, cô bé dùng tay phải nắm lấy bàn tay to lớn của anh ấy, thân mật an ủi:

"Anh trai, đừng sợ, cô ấy chỉ là một tiểu quỷ, không hung ác.”

Tiểu quỷ thì đến hại người cũng không làm được.

Cùng lắm chỉ chạm chạm được chút vào người sống.

“....”

Sau khi nghe được giọng nói nhẹ nhàng của em gái nhỏ, người đàn ông im lặng nhớ Iại cảnh tượng trong thang máy, đôi môi mỏng khẽ mấp máy, nhưng lại chần chừ không muốn nói.

Xác thật, nó không hung ác.

Anh ta thậm chí còn có thể đá bay.

Tuy nhiên, đến cả lúc này, lưng anh vẫn chảy mồ hôi lạnh.

"Hữu Hữu" Tô Thời Thâm nghe thấy mình nói thập phần bình tĩnh mà mở miệng: "Những điều này em đã học được từ sư phụ của mình phải không?"

Hữu Hữu ngoan ngoãn gật đầu.

Chẳng trách con bé này lại có gan một mình chạy ra ngoài.

Tô Thời Thâm sửng sốt.

Anh liếc nhìn ma nữ đang nằm trên mặt đất rêи ɾỉ khe khẽ, rồi nhanh chóng quay đi: "Loại này… làm thế nào để giải quyết?"

Hữu Hữu hiểu ý anh trai mình.

Cô bé giơ ba ngón tay lên cho anh thấy, ra hiệu rằng có ba cách.

"Mặc kệ cô ấy." Dù cô đến từ đầu, đều sẽ bị gửi lại chỗ cũ.

"Siêu độ." Hóa giải chấp niệm đối phương.

"Chuyển đối vật lý." Trực tiếp khiến cô ấy hồn phi phách tán.

Cô bé không biết giải thích ý nghĩa cụ thể như thế nào, nhưng may mắn thay, Tô Thời Thâm biết nghĩa đen của nó.

Thấy anh trai hiểu ý, mắt phải cô bé cong lên: “Cô ấy đã dọa anh nên để anh lựa chọn."

Ma nữ biết thời khắc quyết định số phận của mình đã đến.

Cô đột nhiên ngẩng đầu lên và nhìn Tô Thời Thâm một cách khao khát.

Tô Thời Thâm hít một hơi thật sâu.

Vừa rồi cô cúi đầu xuống, bây giờ ngẩng đầu lên liền thấy đôi mắt đầy máu, đang rêи ɾỉ khóc lóc.

Đây không phải là do ma nữ cố ý hù dọa người, mà là vì thân thể cô ấy quá yếu ớt không chịu nổi sự áp bức của cô gái nhỏ trong phòng.

Cô ấy không chỉ khóc ra máu mà máu còn rỉ ra khắp cơ thể, nhưng vì quần áo tối màu nên thoạt nhìn không thể thấy được.