Chương 29

Tô Thời Thâm đưa mắt nhìn sang bên phải, suy nghĩ một lát rồi nói: “Chúng ta siêu độ đi.”

Anh bước sang một bên, tò mò xem cô bé thao tác như thế nào.

Anh nhìn thấy Hữu Hữu đi tới trước mặt ma nữ, đưa tay sờ sờ lông mày của cô ấy.

Không có đọc một bài kinh nào như Tô Thời Thâm nghĩ, chỉ có một luồng ánh sáng trắng mờ nhạt chiếu qua đầu ngón tay của cô bé.

Thân thể ma nữ dần dần trở nên trong suốt rồi cuối cùng biến mất.

Cảnh tượng trông không có gì đặc biệt…

"Vậy là kết thúc à?"

"Còn kém hơn một chút.".

Hữu Hữu đã biết chuyện gì đã xảy ra với ma nữ, phương pháp giải quyết nỗi ám ảnh của cô bé rất đơn giản và thô bạo, là đem chấp niệm của đối phương rút ra.

Người nào đã sinh ra nỗi chấp niệm đó, liền đem đó gửi lại cho họ.

Tất nhiên, đây là biện pháp xử lý đối với tiểu quỷ.

Chấp niệm rút ra được là một đám sương đen nhỏ, dưới sự điều khiển của Hữu Hữu biến thành một con bướm đen.

Nếu nhìn kỹ, có thể thấy trên cánh bướm có một cái tên, đó là tên bạn trai của ma nữ.

Con bướm bay qua cửa số đến nơi mà nó thuộc về.

Người đàn ông đã gϊếŧ hồn ma nữ đã đầu thú, lại thực hiện nhiều thao túng khác nhau.

Cuối cùng anh ta bị kết tội ngộ sát và chỉ bị kết án bảy năm.

Bướm đen bay vào cơ thể người đàn ông.Từ đó trở đi, người đàn ông này đều tưởng tượng mà nhào lên bạn tù của mình, khiến tất cả phẫn nộ.

Cuối cùng, trong một lần đẩy, anh ta mất thăng bằng, ngã đập đầu vào một tảng đá và không bao giờ tỉnh lại.

—----

Sau một hồi sự việc, Tô Thời Thâm lại vào nhà vệ sinh để tắm lại.

Trong khi tắm rửa, chủ tịch Tô nghi ngờ nhìn xung quanh..

Anh sợ một ma nữ khác tham lam thân xác của mình sẽ đột nhiên xuất hiện.

Người đàn ông chỉ mất gần một phút để tắm xong.

Khi anh bước ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy bé gái nhỏ đang ngồi trên giường, tuy không muốn thừa nhận nhưng cơ thể căng thẳng của anh lập tức thả lỏng.

Tô Thời Thâm vốn định ngủ trên một chiếc giường khác, nhưng do dự một lát, anh đi về phía chiếc giường nơi cô bé đang ngồi, vẻ mặt rất tự nhiên: “Có muốn ngủ cùng với anh trai không?”

Cô bé ánh mắt rạng rỡ liền gật đầu.

Cô bé vừa nằm xuống, đã dùng thân hình nhỏ nhắn, mềm mại, thơm tho nhích lại gần:

"Anh, Hữu Hữu sẽ bảo vệ người." Cô bé nhỏ trong lòng anh nghiêm túc nói.

Tô Thời Thâm, người đã biết em gái mình có khả năng gì, không hề nghi ngờ gì về sức nặng trong Iời nói của cô bé.