Chương 30

Sau khi chạm vào đầu nhỏ của cô bé, người đàn ông không nhịn được mà hớp một ngụm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của bé.

Hữu Hữu thích kiểu gần gũi này.

Cô bé có thể trực tiếp cảm nhận được rằng anh trai thích mình.

"Ngày mai chúng ta trước trở về cô nhi viện, sau khi nói rõ ràng với cô nhi viện, chúng ta sẽ đi Bình Thành tìm sư phụ.

“Không cần trở về, mẹ Trần và mọi người… thậm chí còn không nhớ đến em."

Sau khi nghe lời giải thích của cô bé, thế giới quan của Tô Thời Thâm lại lần nữa bị chấn động.

Cô bé thực sự còn có thể khiến mọi người mất đi ký ức về bé!

... Đêm nay khϊếp sợ đã đủ nhiều.

Cũng không ngại thêm chuyện này.

Tô Thời Thâm rất bình tĩnh tiếp nhận.

Trong lòng vừa động, anh ngập ngừng hỏi cô bé: "Em có thể tính ra sư phụ của mình ở đâu không?"

“Em... em đã tính toán rồi" Bé gái nhỏ mím môi, sau đó thất vọng nói: "Nhưng lại tính không ra.”

Tô Thời Thâm: "...".

Thật sự còn có thể tính toán được.

Trước kia khi năm giác quan của Hữu Hữu chưa được phục hồi, đạo sĩ Vô Danh thường xuyên ra ngoài.

Ông ấy cần mua một số dược liệu đặc biệt để cơ thể Hữu Hữu ngâm vào. Mỗi dược liệu đó đều rất đắt tiền.

Mỗi lần đạo sĩ Vô Danh đều không rời đi bao lâu.

Nhưng lần này, vì ông sẽ đi xa nửa tháng nên đã gửi Hữu Hữu đến trại trẻ mồ côi dưới núi…

Hữu Hữu đã đề nghị đi cùng sư phụ vào thời điểm đó. Nhưng ông không đồng ý.

Cô chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.

Khi thời gian nửa tháng trôi qua mà sư phụ vẫn chưa trở về, Hữu Hữu đã tính toán tung tích của ông.

Cô bé hoàn toàn không thể tính toán được.

Cô cũng sử dụng hồn thể của mình để làm điều đó, ngay cả trong giấc ngủ…

Tất cả các phương pháp đều thất bại.

Tô Thời Thâm đột nhiên hiểu tại sao cô bé lại tin vào điều đó mà không chút do dự ngay khi nghe tin từ "Chị Tâm Mân" sư phụ của mình.

Chỉ là vì cô bé đã dùng mọi cách để tìm sư phụ nhưng mãi không được..

Tin tức này chắc chắn là một niềm hy vọng cho cô bé. Mặc dù, có thể cô bé đã nhận ra đó là lời nói dối.

Sư phụ ở Bình Thành chữa bệnh, bé liền đi Bình Thành với hy vọng tìm được sư phụ -- đây chính là chấp niệm của cô bé.

Có một cơn đau lòng nhẹ ở ngực người đàn ông.

Sự "mất tích” của vị đạo sĩ Vô Danh có thể là do không muốn ở bên cạnh nên không xuất hiện. Hoặc là...có chuyện gì đó đã xảy ra.

Nếu không, một người sẽ không thể không quay lại , ngay cả gọi điện thoại báo tin cũng không có.

Dù trong hoàn cảnh nào thì đó cũng là tình huống không thể chấp nhận được đối với cô bé.