Chương 35: Trợ lý của Chu tổng.

"Được rồi, câu hỏi của tôi đã xong, phần phỏng vấn của cô đã kết thúc, lát nữa tôi sẽ thêm cô trên WeChat để có thể thuận tiện thông báo kết quả cho cô."

Sau khi Tiểu Điềm nói cảm ơn,

cô rời khỏi phòng, trong lòng luôn cảm thấy kỳ quái, tại sao Chu Minh lại ở đây, hơn nữa anh còn là người phỏng vấn, thật là kỳ quái nha.

Sau khi về đến nhà, Tiểu Điềm thay quần áo, mặc bộ đồ ngủ, chuẩn bị xem phim truyền hình và ăn vặt thì thông báo WeChat của Chu Minh, là tài khoản "Điềm". Mà lời thoại vẫn có chút tán tỉnh, Chu Minh nói: "Đã lâu không gặp, bảo bối, chúc mừng em thuận lợi vượt qua phỏng vấn, lãnh đạo rất hài lòng đối với em, chức vị của em chính là trợ lý của anh."

Tiểu Điềm cảm thấy như bị sét đánh khi nhìn thấy WeChat này, "A?! Tại sao lại như vậy chứ?!"

Chu Minh nói: “Ngày mai em đến công ty ký hợp đồng, lương bổng đãi ngộ đều phong phú, em rất khó mà không bị động tâm, còn có chính là, ở đây, anh luôn có thể che chở cho em, em có thể làm những gì em muốn."

Tiểu Điềm nghĩ: A... Lời nói của Chu Minh thật là ghê tởm, mình phải làm sao đây... Chẳng lẽ còn phải đến công ty này sao... Ô ô ô

Sau khi bố mẹ của Tiểu Điềm biết chuyện, họ cổ vũ Tiểu Điềm nên thử một lần, Tiểu Điềm cũng cảm thấy cô nên thử một lần, dù sao thì cơ hội khó có được, không thể bởi vì Chu Minh mà ...

Khi đến công ty vào ngày hôm sau, một số lãnh đạo đã nói chuyện với Tiểu Điềm và bày tỏ sự hài lòng của họ với cô. Người lãnh đạo nói: "Chúng tôi quyết định sắp xếp cô làm trợ lý bên cạnh giám đốc Chu Minh. Mặc dù Chu tổng ở công ty chúng tôi chưa lâu nhưng anh ấy phát triển đặc biệt nhanh mà lại có kinh nghiệm thực tiễn phong phú về xây dựng, nhưng không may là trình độ kiến trúc văn hóa lại không cao , cô là sinh viên có thành tích cao của đại học Q, còn là sinh viên trao đổi ở nước ngoài, kiến

thức và lý luận phong phú, vừa vặn hai người có thể bổ sung cho nhau, thúc đẩy sự tiến bộ của nhau, để hai người phát triển nhanh chóng hơn."

Tiểu Điềm cho rằng chính là vì nguyên nhân này nên mới sắp xếp như vậy, Tiểu Điềm cười nói: "Được, tôi sẽ cố gắng hết sức, cảm ơn lãnh đạo."

Một nữ nhân viên xinh đẹp đưa Tiểu Điềm đến văn phòng của Chu Minh, nữ nhân viên này gõ cửa phòng và nói: "Chu tổng, tôi đưa Đinh tiểu thư đến rồi ạ."

Chu Minh ở trong văn phòng nói: "Được, cám ơn cô, Đinh tiểu thư, mời vào."

Sau khi cảm ơn nữ nhân viên, Tiểu Điềm bước vào văn phòng của Chu Minh. Lúc này trong văn phòng chỉ còn lại hai người họ, Chu Minh nói trước: "Lý do bọn họ cũng đã nói rồi. Bảo bối ngồi bên cạnh anh gần vị trí bên cửa sổ này. Đây là một số tư liệu. Bảo bối, em cứ làm quen trước đi, giữa em và anh rất quen thuộc, không cần nói lời khách sáo đâu, bảo bối."

Tiểu Điềm cảm thấy có chút xấu hổ: "Chu tổng ... Chu Minh ... Anh có thể đừng gọi tôi là bảo bối được không?"

"Anh chỉ gọi vậy khi không có ai xung quanh." Chu Minh cười cười.

"Không có ai thì cứ gọi tôi là Tiểu Điềm là được rồi..." Tiểu Điềm nhẹ nhàng nói.

“Được rồi, bảo bối Tiểu Điềm.” Chu Minh vừa nói vừa đứng dậy, tiếp nhận đồ trong tay Tiểu Điềm, đặt đồ của Tiểu Điềm lên bàn làm việc của cô.