Chương 38

cuối cùng, trước khi vòng thi đấu thứ ba bắt đầu, hai người bọn họ đã làm hòa với nhau. lâm tử lạc vì để dỗ dành bạch mộc mà ăn nói cực kì khép nép và cẩn thận, cứ như kiểu hắn chỉ hận không thể quỳ xuống mà thề thốt với trời rằng về sau hắn tuyệt đối là sẽ không để việc như vậy phát sinh thêm một lần nào nữa vậy. hắn nhọc công khổ cực để làm đủ thứ điều cho bạch mộc cảm thấy hài lòng, nào là hết đưa thoại bản rồi thì lại dâng lên vài món điểm tâm mới ngon lành khiến cho tâm tình của bạch mộc tốt lên không ít, sau đó không lâu thì nàng cuối cùng cũng đã chịu nở một nụ cười thật lòng với hắn. chỉ có điều bạch mộc vẫn không đồng ý để cho hắn được tự ý lên giường với mình, hắn dù không phục nhưng cũng chỉ đành cam chịu bọc chăn lên người mà nằm ngủ dưới nền đất lạnh, nhưng dù sao thì hôm nay lâm tử lạc cũng đã cảm thấy vô cùng vô cùng thỏa mãn rồi.

khi đó, bạch mộc không kịp đi xem hạ xu thi đấu, nàng chỉ có thể nghe người khác kể lại rằng vị tiểu sư muội yêu dấu của nàng thi đấu cùng với một âm tu dùng pháp khí là kèn xô na, người đó còn nói khi tiếng kèn xô na vừa phát ra âm thanh đã làm cho mấy ngọn núi xung quanh cũng đều đồng loạt giao động theo đó. vũ khí mà hạ xu sử dụng chính là thanh kiếm dạng sắc, phạm vi công kích của nó rất lớn, cũng vừa hay là khắc tinh của kèn xô na. hai người bọn họ đại chiến với nhau ác liệt tận ba trăm hiệp, đáng tiếc là đến gần cuối cùng, hạ xu đã bất cẩn bị âm tu đó dùng sóng âm đánh trúng, thua trong tiếc nuối, đương nhiên là cũng bởi vì như thế cho nên hạ xu sẽ không thể đi tiếp vào vòng thứ ba. kết quả sau đó chính là đệ tử của ngọc môn sơn cuối cùng lại chỉ có duy nhất một người là bạch mộc có đủ khả năng để đi đến vòng chung kết.

địa điểm của vòng thi đấu thứ ba chính là rừng cây trong bí cảnh.

hai mươi lăm người đệ tử của các môn phái khác nhau được dự thi vòng chung kết đã thông qua truyền tống trận mà tùy cơ bị di chuyển đến những bí cảnh chưa được công khai bao giờ. trong quy tắc trận đấu sinh tử lần này, mấy người đệ tử bọn họ được phép công kích lẫn nhau, ai tìm được hoàng tuyền thảo trước thì người đó chính là người chiến thắng chung cuộc. toàn bộ quá trình thi đấu của bọn họ sẽ được ghi lại cho người bên ngoài bí cảnh xem bằng thủy kính, đây cũng được xem như là một cơ hội rèn luyện rất tốt cho các đệ tử chưa đạt được đến bậc trúc cơ kỳ.

Hắn ôm lấy vị đại tiểu thư da thịt non mịn này mà chậm rãi thao ở trong nước, bộ dáng lúc này của hắn giống y như là đang ung dung thưởng thức một món ăn ngon lành vậy, hắn mặc kệ nàng đã để lại biết bao nhiêu dấu răng cùng với vết móng tay cào ở trên người của hắn, bản thân hắn vẫn cứ chuyên tâm với việc làm chính của mình. Sau một lúc không lâu, hắn đột nhiên cười khẽ, sau đó lại mạnh mẽ kéo lấy cánh tay nhỏ nhắn của Bạch Mộc, để nàng tự xoa xoa cái bụng nhỏ của mình, nơi đó đã chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn cùng với xuân thủy vốn có của nàng, hắn kéo tay nàng để nàng ấn ấn lên trên đó, khiến cho nàng tự mình cảm nhận được độ trướng của nó.



“Nàng xem nè, Mộc Mộc” Hắn mỉm cười thỏa mãn nói với nàng: “Nơi này của nàng đã bị ta thao đến phát trướng lên như vậy rồi đó.”

Bạch Mộc bị hắn thao cho sắp ngất xỉu luôn rồi, tuy rằng như vậy nhưng sau khi nàng nghe thấy mấy lời này của Lâm Tử Lạc thì liền cố gắng dùng hết một chút sức lực cuối cùng của mình để trừng lớn mắt nhìn hắn, nàng vốn dĩ định dùng một giọng điệu hung dữ để nói với hắn nhưng khi lời nói ấy phát ra bên ngoài miệng thì nghe lại giống như làm nũng hơn là đang mắng người, nghe vô cùng êm tai.

“Lâm Tử Lạc, ngươi xong đời với ta rồi.”

Sau cuộc hoan ái nhiệt tình và triền miên vào đêm hôm qua của hai người, Bạch Mộc sau đó đã công khai chiếm lĩnh toàn bộ chiếc giường êm ái của Lâm Tử Lạc.

Vết thương của Lâm Tử Lạc tốt lên rất nhanh, dù sao thì Diệp Dục cũng không phải thật sự có ý muốn làm hại hắn, vì vậy cho nên chỉ trong vòng có vỏn vẹn mấy ngày qua, phần miệng vết thương của hắn đã hoàn toàn khép lại. So với chuyện này thì chuyện khiến cho Lâm Tử Lạc càng cảm thấy đau đầu hơn đó chính là chuyện vị đại tiểu thư kia đang vô cùng tức giận đối với hắn. Bạch Mộc giận hắn đến mức ngay cả chuyện cãi nhau với hắn cũng lười, còn làm bộ làm tịch như không nhìn thấy hắn, cả người lúc nào cũng rúc vào tận sâu bên trong một góc giường, một lời cũng không hé răng đối đáp với hắn, cứ như thể dù trời có sập xuống nàng cũng sẽ không quan tâm đến vậy.