Chương 34: Ngày đầu làm việc

Tô Mính Hoàn hiểu ý của anh, tối hôm qua cô biết bản thân mình thật sự có một chút xúc động, nhưng cũng chính xác rằng khi nghe thấy Vân Nghệ gọi điện thoại khóc lóc, không nhịn được mà tức giận, chỉ nghĩ bằng bất cứ giá nào cũng phải cho Dương Nhuận Hiên kia một chút giáo huấn.

Có lẽ sai sót duy nhất của cô chính là, Dương Nhuận Hiên thế nhưng lại bám vào được Tống tiểu thư có bối cảnh tiểu phú bà như vậy.

Những mà cô vẫn cảm thấy bản thân mình không có gì sai, muốn biện minh cho bản thân: “Đối phó với dạng người như vậy đáng dùng phương pháp này. Chỉ có thể nói vị Tống tiểu thư kia cùng Dương Nhuận Hiên đều không phải dạng gì tốt. Cô ta nếu như có một chút nhận biết, hiểu được lý lẽ. Cho dù là tối qua nháo đến gọi cảnh sát, cô ta cũng sẽ không chỉ nghe lời một phía của Dương Nhuận Hiên, mà phải ngay lập tức đi điều tra xem bạn trai của mình trước kia cuối cùng đã làm chuyện gì trái lương tâm với người con gái khác, người ta mới có thể dùng đến phương thức này tìm tới cửa trả thù.

Diệp Sâm Nam hỏi: “Nếu như cô ta chỉ tin tưởng Dương Nhuận Hiên, không muốn giải quyết bình thường thì phải làm sao?”

“Tôi đây cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo. “Tô Mính Hoàn không thèm quan tâm mà nhún vai: “Dù sao làm cũng đều làm, huống hồ tôi lại không thật sự đánh bọn họ, chỉ là cố làm ra vẻ hù dọa một phen, chú cảnh sát nhiều nhất cũng chỉ đem tôi về đồn phê bình thôi.”

Diệp Sâm Nam rất hứng thú nhìn cô, thấp giọng cười: “Em thật đúng là đủ nghĩa khí.”

Tô Mính Hoàn dừng lại một chút, cô nghe thấy lời này, bên trong lời nói khích lệ này, rõ ràng còn mang theo một chút châm chọc.

“Chỉ cần có thể hù dọa được hắn ta, về sau nhìn thấy em gái tôi có thể tôn trọng nó một chút là được.” Cô kiên trì phán đoán của mình: “Nếu như vị Tống tiểu thư thật sự là người không có đầu óc như vậy, còn muốn bất chấp tha thứ bao dung cho loại người như vậy, về sau cô ta chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.”

Diệp Sâm Nam lẳng lặng nhìn cô, ánh mắt ảm đạm, không nói tiếp, cũng không biết đang nghĩ cái gì.

Tô Mính Hoàn biết anh có thể nhắc nhở mình như vậy, cũng là xuất phát từ lòng tốt.

Vì thế lập tức treo lên khuôn mặt tươi cười, chuyển lời nói, giọng nói nhẹ nhàng êm ái: “Nếu như người nào cũng đều thiện lương phong độ như đàn anh, cũng không đến nỗi làm cho con gái chúng tôi bị bức đến điên cuồng giống như ngày hôm qua.”

Tuy rằng nói khen ngợi, nhưng Diệp Sâm Nam lại không cảm nhận được bên trong lời này chứa bao nhiêu sự chân thành.

Anh trước đây không thích nhất là cùng người khác hư tình giả ý, giả vờ vẻ bề ngoài.

Nhưng mà hiện tại biết rõ Tô Mính Hoàn khẩu thị tâm phi, lại không cảm thấy chán ghét, ngược lại còn cảm thấy cô như vậy có chút bướng bỉnh?

Chính anh cũng bị tiêu chuẩn kép của mình làm cho không nói nên lời, đơn giản không hề muốn nhiều lời với chuyện này, hỏi cô: “Không phải nói còn có chuyện quan trọng cần phải làm sao?”

Tô Mính Hoàn lập tức ngồi thẳng, nghiêm túc gật đầu.

Cô đẩy cửa xe ra, xuống xe trước, lại quay đầu lại cong mắt cười vẫy vẫy tay về hướng anh: “Đàn anh lái xe trở về chú ý an toàn nha.”

Cửa xe đóng lại, Tô Mính Hoàn xoay người nhanh chóng rời đi.

Diệp Sâm Nam ngồi trong xe, không lập tức chuyển động người.

Anh nhìn theo bóng dáng cô rời đi, thấy cô mặc một thân quần áo màu xám nhàn nhã về nhà, dẫm lên đôi giày màu trắng, dáng đi uyển chuyển nhẹ nhàng, ổn trọng mà không mất đi vẻ ưu nhã, cũng rất có khí chất nữ vương.

Điều này làm cho ánh mắt của anh không nhịn được dừng lại ở trên người cô nhiều hơn một chút, mãi đến khi thân ảnh của cô biến mất trong tiểu khi.

**

Tô Mính Hoàn sau khi về nhà vội vàng tắm rửa một lượt, thay đổi tây trang đi làm, vì che giấu dáng vẻ mệt mỏi hôm qua nghỉ ngơi không tốt, trang điểm cẩn thận mới miễn cưỡng che khuất đi sắc mặt tiều tụy, nhưng cái trán bị thương vẫn vô cùng bắt mắt, may mắn rằng tóc mái dài còn có thể thoáng che chắn được.

Trung tâm tài chính ở tổng bộ của tập đoàn Trường Thuận nằm trên con đường phồn hoa nhất của Y thành, hơn 7 giờ buổi sáng, trên đường xe cộ đông nghịt.

Ánh mặt trời giữa hè chói lọi, công nhân sáng sớm vội vã đi làm, phần lớn đều cầm theo dù chống nắng, ngoài ra còn cầm theo bữa sáng mua ở gần bên cạnh, nhóm hai ba người vừa ăn sáng vừa đi bộ đến văn phòng làm việc, tinh thần trạng thái no đủ.

Tô Mính Hoàn chạy xe đến hầm để xe, trực tiếp đi thang máy lên tầng cao nhất công ty.

Khi đến văn phòng làm việc, thư kí của bác cả Tô Anh Duệ đã chờ cô lâu ngày: “Tô tổng còn chưa đến công ty, tôi đưa cô đi thăm quan văn phòng mình trước một chút.”

Tô Mính Hoàn cười gật đầu: “Cảm ơn.”

Thư kí Lưu dẫn cô đi về hướng văn phòng, đẩy cửa một văn phòng nhỏ cuối dãy ra, bên trong sớm đã thu dọn sạch sẽ.

Các đồng nghiệp thư kí bên trong, thấy cô vào văn phòng, lập tức bàn luận sôi nổi bên trong.

“Thật kinh ngạc! Nhân viên mới đến vậy mà lại là cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, nhìn qua dường như mới đầu hai mươi tuổi.”

“Nhìn dáng vẻ địa vị có chút lớn!”

“Nghe thư kí Lưu nói là Tô tổng tự mình sắp xếp, các cô nghĩ lại xem, tuổi trẻ lại xinh đẹp như vậy, có thể là quan hệ gì?”

“Không thể nào, Tô tổng vẫn luôn sống hòa thuận với vợ của mình, kể cả thật sự có cái gì, Tô tổng cũng không dám trắng trợn đem người đến sắp xếp bên cạnh mình được?”

“Chẳng lẽ là họ hàng nào của Tô gia?”

Vào lúc thư kí Lưu và Tô Mính Hoàn đang bàn giao công việc, các loại tin đồn bát quái về cô, đã bắt đầu nhanh chóng khuếch tán và được thảo luận kịch liệt bên trong tập đoàn.

Nhân viên mới tới là một người phụ nữ xinh đẹp bối cảnh không đơn giản, mọi người đều đoán xem đến cuối cùng cô là thân phận gì?