Chương 21



"Không vấn đề." Thẩm Niệm Hạ nói.

Âm Âm đi đến trước mặt Thẩm Niệm Hạ, "Chị tiên nữ, em có thể giúp chị kéo hành lý nha ~ sức lực của em rất khỏe ~"

Thẩm Niệm Hạ bị lời nói hồn nhiên của cô bé làm mềm lòng.

Dương Hiểu Hiểu lo sợ cô bé sẽ quấn lấy Thẩm Niệm Hạ, vội vàng gọi: "Âm Âm, lại đây để chị dắt em."

Nhưng không ngờ cô bé lại líu lo đáp lại: "Nhưng em muốn đi theo chị tiên nữ thôi ~"

Dương Hiểu Hiểu trong lòng dở khóc dở cười, cô ấy đã rất quen thuộc cô em gái lanh lợi nhà mình, đừng nghĩ đứa trẻ mới ba tuổi mà không biết gì, con bé chính là nhan khống chính hiệu, cứ thấy người đẹp là bám lấy không buông.

Đã thế Thẩm Niệm Hạ thuộc loại đại mỹ nhân đỉnh cấp nữa.

Thẩm Niệm Hạ lại không nghĩ quá nhiều, cô nhìn thấy vali trên tay Dương Hiểu Hiểu còn để mấy túi hành lý, đi như vậy sẽ không nhanh, liền bế tiểu Âm Âm lên, đặt lên trên vali hành lý mà mình đang đẩy, tay đỡ ở phía sau bé, đẩy cả hai cùng đi.

Thẩm Niệm Thu đang đi ở phía trước bỗng dừng lại, chờ Thẩm Niệm Hạ đuổi kịp, Thẩm Niệm Thu đem cái túi nhỏ đang cầm đổi cho Thẩm Niệm Hạ, "Chị đẩy cái này đi."

Sau đó, cậu nhận lấy hành lý cồng kềnh từ tay Thẩm Niệm Hạ.

Âm Âm ngồi trên vali, theo Thẩm Niệm Hạ đi đến chỗ Thẩm Niệm Thu. Đứa trẻ có chút lưu luyến, nghiêng đầu nhìn Thẩm Niệm Hạ.

Thẩm Niệm Thu nhấc mày, "Ngồi cho vững, có ngã xuống thì anh cũng mặc kệ."

Anh trai lớn trước mắt này thật hung dữ, Tiểu Âm Âm đành phải ngoan ngoãn ngồi im.

*

Khoảng cách đến chỗ tập hợp cũng không xa, bọn họ đi nhờ xe tổ tiết mục, rất nhanh đã tới nơi rồi. Địa điểm tập hợp là trang trại nhà nông rất đặc sắc, có điều chỗ cửa khu vườn có vài bậc thang, phải nhấc hành lý lên một chút mới có thể đi vào.

Khách mời cố định Tô Hương và anh em Giang Vũ đang nói chuyện phiếm ở trong thì rất nhanh đứng dậy, lại đó hỗ trợ cất hành lý.

Tô Hương nhận lấy túi hành lý của Dương Hiểu Hiểu, Giang Phong giúp Thẩm Niệm Thu cầm một cái vali, Giang Vũ đi thẳng đến chỗ Thẩm Niệm Hạ, tự nhiên chào hỏi: “Oa, xem ra lần này đến đây là đúng rồi! Chị đẹp quá, chị đẹp như vậy cũng không cần trang điểm làm gì!”

Giang Vũ là một thực tập sinh của kênh video quả vải, mới mười tám mười chín tuổi, theo đuổi hình tượng thần tượng thanh xuân, dẻo miệng nói lời ngon ngọt khiến cho các tiền bối trong giới rất thích, fans hoạt động cũng sôi nổi.

Thẩm Niệm Thu vừa bước vào cửa, cau mày, buông chiếc vali xuống, quay người chạy bộ trở về, "Tôi đến đây."

Sau đó, cô nhận lấy hành lý của Thẩm Niệm Hạ, kéo nó đi vào trong.

Giang Vũ nịnh hót nhưng lại bị phớt lờ, vẻ mặt hoang mang. Vừa rồi Thẩm Niệm Thu liếc nhìn hắn một cái thật hung dữ, khiến Giang Vũ suy nghĩ mãi cũng không hiểu mình đã làm gì khiến cậu không hài lòng.

Xem ra mọi người nói về tin đồn tính tình Thẩm Niệm Thu rất xấu là sự thật.

Cái này quá là xấu tính nên cũng chẳng sai.

Thẩm Niệm Hạ cũng lịch sự nói với Giang Vũ hai tiếng cảm ơn rồi cùng nhau đi vào sân.

Tầm mắt cô nhàn nhạt quét qua trang trại để đánh giá, cũng giống như đang quan sát xung quanh.

Tiểu Âm Âm háo hức muốn xuống khỏi đống hành lý. Thẩm Niệm Thu đi ngang qua, thuận tay đỡ đứa trẻ một cái, giúp cô bé an toàn xuống đất.

Đứa trẻ nhỏ lanh lợi ngẩng đầu lên, tò mò mà nhìn Thẩm Niệm Thu, “Anh là vệ sĩ của chị tiên nữ sao?”

Bảo tiêu của nhà cô cũng nghiêm túc giống vậy, không thích nói chuyện, nhưng thực ra lại rất thân thiết với cô.

Thẩm Niệm Thu: “……”

Nghe được câu hỏi của đứa trẻ, mọi người cũng đều tò mò nhìn sang. Câu hỏi của nó thật thú vị.

“ Âm Âm đừng nói bậy, đây là em trai của chị Thẩm, em phải gọi là anh Thẩm hoặc là anh Niệm Thu.” Dương Hiểu Hiểu giải thích với cô bé xong, lại nhanh chóng xin lỗi Thẩm Niệm Thu: “Cô bé vô tình nói năng bậy bạ thôi, anh Thẩm đừng chấp nhặt với trẻ nhỏ chi.”