Chương 3

"Còn không phải chỉ là một cái danh xưng, có cái gì mà gọi không được? Cậu cứ coi cô ấy như chị là được. Còn có việc gì sao? Chị hiện tại đang rất vội."

Cô nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, trái ngược cảm xúc đang rối rắm của Thẩm Niệm Thu, hành động giống như chỉ có mình cậu là người để ý vậy, "Được, như vậy đi, em cúp."

Nói xong liền vội vội vàng vàng cúp máy, cậu thật sự không nên gọi cuộc điện thoại dư thừa này.

*

"Niệm Thu, thì ra em ở chỗ này, gọi điện thoại cho ai thế?" Một giọng nữ mềm mại, nhẹ nhàng từ phía sau truyền đến.

Đồng thời tới gần còn có một vị nước hoa ngọt mị truyền tới, rất gắt mũi.

Thẩm Niệm Thu nhịn không được nhíu nhíu mày, lùi người lại một chút, tránh người phụ nữ đang định dán lên người mình. Cậu thu ngược cảm xúc xuống đáy lòng, biến trở về gương mắt cao lãnh vô cảm như bình thường, ngữ khí không tốt nói: "Cô nghe lén tôi?"

Cô ả thấy được ánh mắt lạnh lẽo của cậu, trong lòng tổn thương một chút: "Chị vừa mới đến, không có nghe lén."

Đồng thời, cô ta cũng buồn bực Thẩm Niệm Thu đột nhiên trở nên hung dữ như vậy, bất quá Thẩm Niệm Thu ngày thường liền rất khó ở chung nên ả cũng không nghĩ nhiều.

Sắc mặt Thẩm Niệm Thu lúc này mới dịu đi một chút, xoay người muốn rời đi.

Tiết Thiên Thiên theo sát phía sau Thẩm Niệm Thu, mềm mại như nước mà nhìn cậu: "Niệm Thu, chúng ta cùng đi ăn cơm chiều đi! Sắp bắt đầu quay, chị có chút hồi hộp, coi như bữa cơm này là một hình thức làm quen khi ở chung."

Đáng tiếc Thẩm Niệm Thu không dao động chút nào, "Không cần thích ứng, hoàn thành nhiệm vụ quy định của tổ tiết mục là được."

"Do chị lần đầu tiên tham gia show tạp kỹ, không biết nên làm như thế nào khi ở chung cùng em. Niệm Thu đệ đệ, đi thôi, bữa cơm này chị mời em." Thiên Thiên vừa nói vừa nở nụ cười, tiến tới muốn dắt tay Thẩm Niệm Thu.

Thẩm Niệm Thu trực tiếp né tay đối phương ra, đôi mày thanh tuấn nhăn càng chặt, ngữ khí cũng trở nên càng thêm lạnh nhạt: "Đừng tới gần tôi! Tôi đã nói cứ dựa theo tổ tiết mục mà làm, nếu cô nghe không hiểu, tôi liền báo công ty đổi người."

Cô ta bị cậu không chút lưu tình chút nào mà lãnh khốc dọa sợ, đành phải nén lại những tâm tư, "Thực xin lỗi, chị chỉ là muốn làm thân với em một chút mà thôi."

"Không cần." Thẩm Niệm Thu lạnh mặt rời đi.

Tiết Thiên Thiên cười giả lả, camera ở góc khuất đã quay lại hết tất cả, cô ta lúc này mới vừa lòng mà nở một nụ cười trào phúng.

*

Thẩm Niệm Hạ bận rộn suốt cả một ngày, viết xong toàn bộ nội dung chuyên đề đề nghiên cứu khoa học, gửi đến hòm thư của chủ biên.

Hạng mục nghiên cứu khoa học của cô sau 5 năm cuối cùng cũng tạo ra thành quả, gần đây công việc sắp kết thúc nên so với trước kia lại càng bận rộn hơn.

Thẩm Niệm Hạ xoa xoa đôi mắt mệt mỏi, liền dựa người vào ghế sô pha chuẩn bị nghỉ ngơi trong chốc lát rồi lại tiếp tục.

Cũng không biết có phải quá mệt mỏi hay không, cô vừa nhắm mắt lại liền ngủ, lại còn gặp ác mộng.

Cô mơ thấy đây là một thế giới trong tiểu thuyết tên là《 tiểu kiều thê của tổng tài giới giải trí 》mà em trai của cô - Thẩm Niệm Thu, là một pháo hôi bé nhỏ không đáng kể của cuốn tiểu thuyết này.

Trong tiểu thuyết gốc, Thẩm Niệm Thu nhận một show thực tế về chị em, bởi vì chính mình từ chối, cậu liền cùng “chị” giả mà công ty an bài cùng tham gia show thực tế.

Ở trong tiết mục, bọn họ trở thành chị em giả, bị so sánh với nữ chủ và em trai nuôi. Nữ chủ cùng em trai nuôi tương thân tương ái, các cư dân mạng yêu thích điên cuồng; mà Thẩm Niệm Thu cùng “chị giả” như nước với lửa, Thẩm Niệm Thu luôn bày ra một bộ mặt cao lãnh, vô tình cự tuyệt “chị” giả đang cố đối tốt với cậu.

Thẩm Niệm Thu bị toàn cộng đồng mạng chỉ trích, mà cô “chị” giả cùng cậu tham gia tiết mục kia, nhân cơ hội mà điên cuồng marketing hình tượng Đỡ Đệ Ma, một đường bán thảm, từ một người vô danh thành người cực kỳ hot lúc đấy "Người chị hiền lành", còn thu được không ít fans.