Chương 25: Thriller Live (Phát sóng kinh dị trực tiếp) (9)

Tề Hoan mở mắt, phát hiện bản thân đang đứng trong phòng phát sóng trực tiếp, bài trí xung quanh không thay đổi, đèn treo màu đỏ vẫn phát sáng bỉnh thường, chỉ có người chơi là không thấy đâu. Bốn phía tĩnh lặng một cách quỷ dị, không có lấy một tiếng động, phảng phất như bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.

“Văn Tu?” Tề Hoan thử gọi một tiếng, không ai đáp lại cậu. Cậu ngoảnh đầu, bất chợt đối diện với hai hốc mắt trống rỗng, khoảng cách hai gần đến nỗi cậu có thể nhìn thấy từng mạch máu xanh tím trên người cô ta, trong nháy mắt lông tơ trên người cậu dựng đứng hết lên, sợ hãi lui về sau mấy bước.

Tề Hoan hít sâu, là đĩa tiên, không biết đứng sau cậu từ lúc nào, không nói một câu.

“Hồ sơ khám bệnh.” Cuối cùng đĩa tiên cũng mở miệng nói chuyện, giọng nói khàn khàn lạnh lẽo, bàn tay khô héo tái nhợt chìa về phía cậu.

Tề Hoan sực nhớ tới lời người đàn ông mặc vest, giấu nhẹm hồ sơ khám bệnh ra sau lưng, không có thẳng tay đưa cho đĩa tiên: “Manh mối về USB thì sao? Dựa theo giao dịch chúng ta đồng thời trao đổi đồ cho nhau.”

“Tôi không biết.” Giọng đĩa tiên hơi châm biếm, trên mặt lộ vẻ khinh thường: “Người nói cậu không nghe ngược lại lại đi tin lời ma quỷ, nếu tôi đã có thể gian lận trong trò chơi thì cậu nói xem làm giao dịch ảo có tính là gì?”

“Cậu ngoan ngoãn đưa hồ sơ khám bệnh cho tôi, tôi sẽ thả cậu đi, nếu không….cậu cứ ở thế giới này với tôi mãi mãi đi.”

Ở mãi trong thế giới này cũng đâu phải là gϊếŧ cậu, đảm bảo cái này không vi phạm hứa hẹn với lão đại, nếu lão đại trách cô ta thì cô ta có thể dựa vào đó mà bao biện.

Đĩa tiên có vẻ không giống đang giả bộ, dường như thật sự muốn giữ chân cậu ở chỗ này. Tề Hoan nhíu mày, thầm niệm dao phẫu thuật, quan sát khoảng cách giữa hai người, tìm vị trí thuận lợi để xuống tay.

Dao phẫu thuật của cậu có thể gây sát thương đối với quỷ quái, hơn nữa dựa vào vị trí khác nhau mà giá trị thương tổn cũng khác nhau. Đối với con người mà nói, não bộ và trái tim là hai vị trí quan trọng nhất, nếu muốn thu phục đĩa tiên, vị trí tấn công tốt nhất chính là trái tim.

Nghĩ xong đối sách, Tề Hoan bình tĩnh nói: “Nếu cô không có manh mối về USB tôi cũng sẽ không giao hồ sơ khám bệnh cho cô, tôi đồng ý giao dịch là vì tin tưởng nhân phẩm của cô, nếu cô thật sự muốn nhốt tôi ở chỗ này vậy thì cùng lắm cá chết rách lưới, tôi nói được làm được.”

“Ha, vậy cậu có thể làm gì tôi?” Đĩa tiên không để bụng, bay đến bên người Tề Hoan, ngón tay nâng cằm cậu, hừ lạnh một tiếng: “Nói thật thì tôi khá thích gương mặt này của cậu, tính cách cũng rất hợp khẩu vị, nếu không phải…”

Còn chưa hết lời, đĩa tiên cúi đầu, một con dao phẫu thuật lạnh lẽo đặt trước ngực cô ta. Con dao cực kỳ sắc bén, cứa đứt làn da cô ta. Đĩa tiên vừa định trào phúng Tề Hoan không biết tự lượng sức mình, quỷ hồn sao có thể bị thương, kết quả l*иg ngực truyền đến một trận bỏng rát, đĩa tiên kinh hồn táng đởm nhìn người trước mặt.

Con dao này không phải dao phẫu thuật bình thường, bên trong có chứa sức mạnh gây thương tổn. Cô ta đột nhiên nhớ tới lão đại, nếu Tề Hoan có thể quen biết một người cường đại như y cho dù cậu có vô dụng thì chắc chắc trên người cũng có rất nhiều đạo cụ giữ mạng, cá chết rách lưới không phải nói giỡn. Nghĩ vậy, sau lưng cô ta không khỏi toát ra từng đợt mổ hôi lạnh.

Trong lúc đĩa tiên đang tự vấn sự chênh lệch sức mạnh hai bên, Tề Hoan bất động, cậu chỉ có một con dao phẫu thuật và một cây kim trị liệu, dao phẫu thuật vừa dùng lên người đĩa tiên, cần 24h làm lạnh, nếu đĩa tiên không tin vậy cậu chỉ có thể trở thành cá nằm trên thớt chờ thịt.

Lúc này đành liều mạng đánh cược một phen.

Cậu cược lúc trước đĩa tiên gian lận để cậu thắng ắt hẳn có hiểu lầm nào đó.

Ánh mắt hai người chạm nhau, bầu không khí đông lạnh tỏa xung quanh, cuối cùng đĩa tiên đầu hàng: “Quên đi, chọc không nổi.”

“Tôi không biết USB ở chỗ nào, nhưng nơi này là thế giới trong gương, tôi có thể khôi phục thế giới trước khi chết, cậu tìm thử xem. Mặt khác thế giới trong đó sẽ bị hạn chế về mặt thời gian.”

Trong tay đĩa tiên xuất hiện một cây hương.

“Tôi chỉ có thể duy trì thời gian một nén hương, đến lúc đó vẫn không tìm được đáp án, vậy cậu vĩnh viễn ở trong đây đi.”

Tề Hoan không ngờ còn có kinh hỉ ngoài ý muốn, vốn cậu đang lo USB bị nhân viên mang đi nên làm sao bây giờ, thế mà đĩa tiên lại có loại năng lực này.

Đĩa tiên nói xong, bóng dáng dần hóa thành làn sương trắng. Không gian xung quanh Tề Hoan bắt đầu xoay tròn, đến khi dừng lại, trên lư hương thắp một nén hương được đốt sẵn, tỏa ra khói trắng. Tề Hoan nhìn bốn phía, bây giờ trong phòng phát sóng có điểm khác biệt so với lúc trước, căn phòng bây giờ sạch sẽ hơn.

Cậu cầm lư hương, thời gian gấp rút, phải nhanh chống tìm được USB.

Một nén hương cháy khoảng nửa giờ, không đủ thời gian lục soát toàn bộ công ty, may mà có mục tiêu trọng điểm, đó là phòng làm việc của nhân viên nằm ở ba và văn phòng giám đốc Lý.

Tề Hoan đến phòng làm việc tìm kiếm trước, cơ hồ mỗi nhân viên đều có, thậm chí có người có nhiều hơn một cái, Tề Hoan tìm được 8 cái USB văn phòng làm việc. Văn phòng giám đốc Lý có khá nhiều sổ sách, ngăn tủ bên dưới còn có khóa, may thay cậu cầm chìa khóa vạn năng, không thì…

Tề Hoan lục soát hộc tủ tìm được 2 cái USB, ngay sau đó cậu mở ngăn kéo trên cùng bên tay phải, kết quả bị đồ bên trong dọa ngây người.

Bên trong ngăn kéo đủ loại qυầи ɭóŧ nữ, nom không giống đồ mới, hẳn đã dược người khác mặc qua. Trong lòng Tề Hoan một trận ớn lạnh, nhớ đên lần đầu gặp mặt giám đốc Lý mập mạp dầu mỡ, người bình thường đâu ai thu thập đồ lót nữ, còn coi như bảo vật cất trong ngăn kéo, Tề Hoan có thể kết luận nick kia chính là giám đốc Lý.

Chắc hẳn trong văn phòng có USB chứa cảnh nóng. Lập tức có thể xác định đáp án trong lòng, Tề Hoan cảm thấy vô cùng phấn khích, nhanh tay lục lọi các ngăn tủ còn lại, sau khi mất sáu phút, Tề Hoan tìm được thêm 5 cái USB.

Tề Hoan mang tất cả USB ra ngoài bàn làm việc, nhưng khi nhìn qua lư hương tim cậu loạn nhịp. Những USB này không thể mang ra ngoài chỉ có thể xem tại chỗ, không ngờ tìm mấy cái này lại mất nhiều thời gian đến vậy.

Bây giờ chỉ còn ¼ nén hương.

Thời gian cấp bách không cho phép cậu tỉ mỉ xem nội dung từng video, Tề Hoan chỉ có thể cố gắng xem lướt từng ảnh bìa bên trên.

Cũng may cậu chỉ cần xem 5 cái USB, Tề Hoan nhanh nhẹn di chuột tìm ảnh bìa, song vận may của cậu không được tốt cho lắm. Trong USB đầu tiên chỉ là tài liệu bình thường, cái thứ hai, thứ ba, thứ tư tất cả đều là hồ sơ bình thường.

Tề Hoan hốt hoảng, tường chừng bản thân đang ở buổi tối ngồi cùng Văn Tu xem từng USB.

Nhưng giám đốc Lý là người có hiềm nghi lớn nhất, cái cuối cùng chắc chắn chứa nội dung cậu muốn tìm. Tề Hoan nhanh chóng cắm USB vào ổ, click mở danh mục, đổi thành hình thức xem ảnh bìa.

Theo thanh cuộn đi xuống, cảm giác bất ổn trong Tề Hoan ngày càng mãnh liệt, cho đến khi thanh cuộn đi xuống cuối cùng cậu vẫn không thấy bất cứ video khiếm nhã nào.

Chuyện này không thể nào xảy ra được, nếu không phải giám đốc Lý thì còn có thể là ai? Quay lén cảnh giường chiếu của người dẫn chương trình nữ rồi mượn chuyện này chèn ép cô ta?

Tề Hoan ngoảnh dầu nhìn lư hương trên bàn làm việc, que hương đã cháy gần hết, chỉ còn một đoạn ngắn khoảng 5mm, căn bản không đủ thời gian tra xét hết chỗ USB còn lại.

Không lẽ tất cả những gì cậu làm nãy giờ đều là dư thừa vô ích?