Chương 1: Mẹ siêu mẫu bá đạo

"Cửu Vạn"

"Ăn"

"Lôi tỷ, em đang chờ quân đó, sao chị cứ giành của em vậy?"

"Ha ha, sao nào, em không cho mọi người ăn sao?"

"Được, được, chị cứ đợi đấy, lát nữa xem em ăn một ván lớn."

"Ăn cái gì lớn? A, là ăn của chồng em trên giường sao?"

"Ha ha ha ha ha ha"

Nhận xét này của Vương Lôi khiến bốn phụ nữ trên bàn mạt chược cười phá lên, họ đều biết chồng của Phi Phi là một anh chàng cao lớn, và kích thước "cái đó" của chồng cũng là chủ đề mà Phi Phi luôn mang ra để khoe khoang với các chị em.

"Hừ! Lôi tỷ, em nghĩ chị đang ghen đúng không?" Phi Phi khịt mũi, bĩu môi nói.

"Ừ, chị ghen quá, mau cho bọn chị mượn chồng em mấy ngày đi."

"A, Cái này không ổn, cả xe và chồng đều là những thứ không thể cho mượn được. Có chuyện gì vậy, Lôi tỷ, chị và chồng... vẫn chưa hòa giải sao?"

"Anh ta sống cuộc sống của anh ta, chị sống cuộc sống của chị, mọi chuyện sẽ không khá hơn được đâu. Nhất Văn" Vương Lôi mặt không biểu cảm, tự nhiên đặt một quân bài trên tay xuống.

Phi Phi rút tiếp một quân và nói: "Em hiểu rồi, thôi quên nó đi thôi. Bây giờ có đại gia nào là không nuôi tình nhân bên ngoài? Cứ làm ngơ, nhắm mắt cho qua, dù thế nào thì hai người vẫn phải sống cùng nhau, phải không? Nhị Vạn."

Vương Lôi liếc nhìn Phi Phi nói: "Em đang nói đùa à. Em vẫn muốn chị im lặng chịu đựng sao? Thất Sách."

"Chị có nghĩ đây có thể là một sự hiểu lầm chăng? Lần trước em thấy chiếc xe con của chồng chị được con trai tiểu Bằng của chị lái đi, nó còn đưa một nữ sinh đến trường, chắc chị đã hiểu lầm bạn gái của nó thành tình nhân của lão Lý rồi?" Phi Phi ra mặt nói giúp chồng của Vương Lôi.

"Em thì biết cái gì? Thằng khốn đó đang bao che cho cha nó, chỉ cần cho nó một số tiền tiêu vặt là có thể biến nó thành tài xế riêng, đầu óc nhỏ bé như vậy sao có thể qua mặt được chị?"

"Lão Lý của chị cũng khá lành nghề đó. Gió Nam."

"Em nghĩ sao khi hắn vẫn bao nuôi cho con tiểu hồ ly đó. Bây giờ bọn chị chỉ là một cặp vợ chồng trên danh nghĩa, và cũng chỉ vì giữ gìn danh tiếng và sự nghiệp của cả hai thôi. Hừ! Chị thoải mái hơn khi hắn không ở nhà."

"Em thấy chị thật cố chấp, làm gì có người phụ nữ nào không muốn chồng mình về nhà? Mặc dù vậy, vẫn có khá nhiều người trong ngành của chị gặp vấn đề hôn nhân, vì vậy em nghĩ, chị đừng nên tạo ra bất kỳ vụ bê bối nào."

"Chị là cựu người mẫu, em nghĩ chị có cần quan tâm đến các vụ bê bối nữa hay không?" Vương Lôi cúi đầu và đặt những quân bài mạt chược lên bàn.

"Chị đừng khiêm tốn như vậy, mặc dù chị không còn là cựu người mẫu, nhưng đã mở công ty kinh doanh người mẫu và trở thành bà chủ rồi. Bây giờ có ai mà không biết, tất cả các người mẫu hiện nay đều phải nhìn sắc mặt của chị để làm việc. Tam Văn."

"Vậy thì có lợi gì? Là chủ bên ngoài, nhưng lũ khốn ở nhà đều không coi trọng chị."

"Thôi nào, Lão Lý thì em không dám nói, nhưng con trai chị rất quan tâm đến chị đấy, nó đã mấy lần gọi điện thoại cho em để hỏi thăm chị rồi. Nhân tiện, Tiểu Bằng...chưa có bạn gái à?"

"Hừ, có cái rắm, tiểu hỗn đản này cả ngày chỉ biết lêu lổng, chơi bời, ai sẽ thích nó?"

"Cái này cũng không chắc nha, đứa nhỏ này không phải người xấu, thân thể thì cường tráng, các nữ sinh sao có thể cưỡng lại được?"

"Có lẽ một ngày nào đó nó sẽ gặp được một người phụ nữ mù yêu nó."

"Vậy thì, trong khi chồng chị luôn không có nhà, chị không sợ con trai sẽ đối xử với chị... ha ha." Phi Phi nói đùa.

"A, Nó dám sao? Chị sẽ đánh gãy chân nó."

"Mọi sự việc trên đời luôn luôn không được nhắc đến 2 từ tuyệt đối, thử hỏi liệu ai có thể kìm lòng trong khi được kè kè bên cạnh bảo vệ một nữ người mẫu xinh đẹp, thân hình quỷ dữ mỗi ngày, đúng không? Loại chuyện này không phải chưa từng xảy ra trong ngành của chị, phải không Nguyệt tỷ?"

Phi Phi nhìn Ân Nguyệt ở phía đối diện cô.

"A? Em nói gì? Tại sao em lại kéo chị vào?" Ân Nguyệt đang tập trung vào việc sắp xếp các quân bài trong tay, nhưng thực ra cô ấy là đang lảng tránh chủ đề này, mối quan hệ không chính đáng giữa cô ấy và cha cô ấy cũng là một bí mật mà cô chỉ nói với người bạn thân nhất của mình Vương Lôi.

Vương Lôi và Ân Nguyệt đã là bạn tốt từ lúc còn đi học, thấy cuộc trò chuyện của Phi Phi và mình bị đá sang cho Ân Nguyệt, Vương Lôi đã giúp cô ấy giải vây và nói: "Vì dì Phi Phi rất quan tâm đến bạn gái của tiểu hỗn đản kia, sao em không giới thiệu cho nó một vài người quen, hoặc là chính em có thể làm bạn gái của nó một vài ngày. Tiện thể cho nó biết thế nào là "chiều sâu" của dì Phi Phi đi."

"Ha ha ha, thôi đi, con trai của chị không thích vẻ đẹp của em, hơn nữa em và chồng vẫn đang rất tốt, em sẽ không đội mũ xanh cho anh ấy đâu."

"A, vậy, em sẽ bị cây gậy lớn của chồng mình ăn đến chết."

"Ha ha ha ha ha."

"Reng...reng.." Đang cười đùa vui vẻ, bỗng nhạc chuông điện thoại di động của Vương Lôi vang lên

"Xin chào."

"Xin chào, đây là số của cô Vương Lôi phải không? Tôi là tiểu Trương đến từ Công ty SPD. Lãnh đạo của chúng tôi đã xem xét và đồng ý kí hợp đồng cùng công ty của cô. Ngoài ra, lãnh đạo của chúng tôi rất kỳ vọng với kỳ Triển lãm xe hơi vào thứ bảy tới và mong muốn cô cũng có thể đến tham gia với vị trí người mẫu đại diện chính, việc này sẽ không ảnh hưởng các ứng viên người mẫu khác đã ký hợp đồng với bên cô trước đó. Lần này, ban lãnh đạo muốn cô chịu trách nhiệm trực tiếp cho 2 thương hiệu xe nổi tiếng của Anh. Chỉ mất hai ngày thôi, mong cô có thể cân nhắc. Vui lòng báo giá riêng cho chúng tôi."

"Tam vạn."

""Cái gì? Cô nói..bao nhiêu?"

"À, tôi đang chơi mạt chược, xin lỗi."

"Này...cô làm tôi hơi giật mình đấy, bây giờ... cô có thể đưa ra báo giá được không?"

"Công ty SPD... anh là người của Chu Bội Đức sao?"

"Vâng."

"Bát vạn."

"...Cô đang đưa ra báo giá...hay đang chơi bài...?"

"Báo giá, có vấn đề gì không?"

"Cô... giá cô đưa ra quá cao. Bây giờ, tiền lương hàng ngày của một người mẫu ô tô tốt nhiều nhất là khoảng 10.000 tệ. Nếu cô..."

"Dừng, dừng lại! Đừng so sánh hình ảnh của tôi với những con gà ngoài kia, được chứ? Tôi đang giữ thể diện cho ông Chu-bạn học cũ của tôi. Nếu là một công ty khác, tôi sẽ không làm với giá dưới 200.000 tệ. 80.000 tệ không thấp hơn. Nếu anh không thích thì cúp máy đi. Công ty SPD cái gì chứ? lại còn lấy tên nước ngoài để lừa tôi."

Đối phương biết Vương Lôi sẽ rất khó mời, nhưng không ngờ tính tình của cô ấy lại rất cương liệt, vì vậy chỉ đành ậm ừ nói: "Được rồi..., để tôi đi báo cáo lại với các lãnh đạo, xin lỗi đã làm phiền cô." Nói xong, gã mới cúp điện thoại.

Lúc này, ba người phụ nữ khác trong bàn mạt chược mới ngây người nhìn Vương Lôi với ánh mắt ngưỡng mộ.

"He he! Nhìn Lôi tỷ của chúng ta xem, quả không hổ danh là người đã làm ầm ĩ giới người mẫu từ năm trăm năm trước, nghe giọng điệu này sao mà cứng rắn đến thế. Cửu Văn."

"Lăn đi! Em muốn nói chị đã già đi rồi đúng không? Năm trăm năm trước? sao em không nói thẳng là chị đột biến từ một con khỉ đi. Mẹ kiếp! Sao lại là quân này."

Vương Lôi đang chơi bài một cách rất sôi nổi, nhưng Phi Phi đã bất ngờ ấn mạnh bộ bài xuống trước mặt cô và vui vẻ nói: "A, chính là nó! Ha ha ha, tiền về, tiền về! Cô Lôi, tôi đã từng nói gì vậy? Tôi thật sự ăn được một ván lớn, ha ha ha."

"Hừ! Thật may mắn. Xáo bài đi."