Chương 4

Khi nguyên chủ bị anh kế và chị dâu ngược đãi, dân làng ở làng Giản Gia đã không đứng ra bênh vực nàng. Hiện tại Giản Gia đánh Hà Tiểu Hồng một cách thô bạo, những dân làng yêu cầu nguyên chủ bình tĩnh lại cũng nói với Hà Tiểu Hồng: Việc gia đình xảy ra mâu thuẫn là điều khó tránh khỏi, chưa kể ả đã sai trong chuyện này ngay từ đầu. nơi nào đó, nên hãy quên nó đi.

Suy cho cùng, con dao không đâm vào người mình cũng chẳng đau đớn gì, đều chỉ là những người hạnh phúc mà thôi.

Nhìn thấy dân làng đỡ Hà Tiểu Hồng đang khóc rời đi, Giản Gia mím môi, cụp mắt xuống để che đi sự lạnh lùng trong mắt.

Sau khi khán giả giải tán, Giản Gia ngồi dưới bóng cây, cầm ống tre chậm rãi uống nước. Trong mùi thơm của rơm lúa mì, nàng cẩn thận xem xét lại cốt truyện của cuốn sách gốc mà nàng nhớ được.

Trong tiểu thuyết, nguyên chủ là một cô nương nông dân si tình, đầy tham vọng, cay đắng và đã kết hôn. Nàng coi thường chồng mình, một thợ săn đã giải cứu bản thân khỏi vũng lầy, mê luyến không quên Từ Linh Sinh, một thư sinh nổi tiếng khắp cả thôn, nàng rình rập, lì lợm la liếʍ, năn nỉ ỉ ôi, và cố gắng hết sức để làm những gì một nữ phụ độc ác nên làm.

Khi Giản Gia xuyên qua, nguyên chủ vẫn còn là một hoàng hoa khuê nữ, chưa hề quen biết chồng mình. Dù gia đình nàmg có nhiều thay đổi vào thời điểm này nhưng nàng vẫn mơ ước được cưới người mình yêu.

Vậy tại sao lại cưới thợ săn Tần Dịch? Vậy thì hãy nói về người anh kế cờ bạc của nàng.

Sau khi Giản Tiểu Cường được nhà họ Giản nhận nuôi, mức sống của hắn tăng vọt, hắn ta thường xuyên đến sòng bạc hơn và đặt cược ngày càng lớn hơn. Cách đây một thời gian, hắn thua số tiền lớn, sợ bị người trong sòng bạc chặt tay chân nên đã tính chuyện gả nguyên chủ ra ngoài lấy tiền sính lễ.

Trong tiểu thuyết, sau khi nguyên chủ biết được sự việc này, nàng không nói nên lời, sợ rằng mình sẽ không bao giờ có thể ở bên Từ Linh Sinh, sau khi thành tiểu thϊếp của Trương tài chủ . Vì vậy, nàng đã thu dọn đồ đạc nhờ chị dâu đưa cho Từ Linh Sinh, mong rằng sau khi nhận được hắn sẽ đến cầu hôn.

Tuy nhiên, nguyên chủ không biết rằng Từ Linh Sinh thích mỹ nữ làng bên cạnh - nữ chính của tiểu thuyết Liễu Tư Dao. Hắn ta đối với nguyên chủ không có tình cảm, hắn đã mất kiên nhẫn vì sự lì lợm của nguyên chủ, căn bản sẽ không đến cầu hôn.

Nguyên chủ ở nhà đợi mấy ngày, lại không đợi được Từ Linh Sinh, mà là chờ Tần Dịch, một thợ săn cường tráng ở trong khe núi cách đó hai mươi dặm.

Đối mặt với sự lựa chọn theo Tần Dịch hoặc trở thành vợ lẽ của một địa chủ đã hơn 60 tuổi, nguyên chủ bất đắc dĩ lựa chọn Tần Dịch, sau đó bắt đầu con đường chết của chính mình.

Giản Gia vẻ mặt vi diệu đặt ống tre xuống, duỗi hai ngón tay nhéo vào giữa lông mày: “Này…”

Nếu là người khác, nhất định sẽ mắng nguyên chủ một câu. Nhưng nàng đã chiếm lấy cơ thể của nguyên chủ, cho dù không đồng tình với hành động của nguyên chủ cũng không thể chửi bới nàng. Nếu không có nguyên chủ, nàng sẽ không có kiếp thứ hai, hiện tại có nàng ở đây, nàng sẽ sống tốt. Hãy làm điều gì đó cho chính mình và cho nguyên chủ.