Chương 25: Tôi phải đi

Con người chính là như vậy, đặc biệt là giữa nam và nữ.

Có lẽ lần đầu tiên sẽ vô cùng khó khăn, chẳng dễ dàng hoàn thành.

Nhưng chỉ cần có lần thứ nhất, chờ đến lần thứ hai sẽ hoàn toàn không có nhiều lo lắng và suy nghĩ như vậy nữa, còn có thể tìm ra càng nhiều tư thế và địa điểm hơn.

Mặc dù trước kia Thiệu Ny chưa từng trải sự đời, cũng chưa từng yêu đương.

Nhưng chuyện giữa nam và nữ, lớn như vậy rồi có ai chưa từng nghe qua bao giờ đâu?

Lúc đầu Thiệu Ny vẫn luôn bị người trong nhà áp chế, lại bị Thiệu Kiến Trung gây sự như vậy, Thiệu Ny lập tức nảy sinh ra cảm xúc phản kháng.

Kết quả là những suy nghĩ lúc trước Thiệu Ny căn bản không dám nghĩ hoặc là cảm thấy có chút buồn nôn, lại bắt đầu trở thành chủ động dưới sự dạy dỗ của Lâm Đình.

Mặc dù không thể thật sự hoạt động với Thiệu Ny, nhưng dưới sự ám chỉ và giúp đỡ của Lâm Đình, kỹ thuật của Thiệu Ny cũng đang tăng lên nhanh như gió.

Cuối cùng vẫn là Lâm Đình thực sự không chịu được, trực tiếp nắm lấy bộ ngực sữa của cô ta.

Theo một tiếng kêu cao vυ"t của Lâm Đình, sau khi kết thúc, bộ ngực sữa và nửa bên mặt của Thiệu Ny đều dính cả.

Trong lòng Lâm Đình không khỏi hiện lên một chút áy náy, dù sao Thiệu Ny cũng không phải đối tượng mình dùng để phát tiết và trả thù như Doanh Doanh.

Thiệu Ny lại không để ý điều này, sau khi lau dọn một chút liên chui vào trong lòng Lâm Đình.

"Lâm Đình, tôi thật sự rất hạnh phúc, từ bé đến giờ tôi chưa bao giờ cảm nhận được vui sướиɠ như vậy, cám ơn anh”, Thiệu Ny nói lời cảm ơn Lâm Đình từ tận đáy lòng.

Có lẽ đối với Lâm Đình mà nói, Thiệu Ny chỉ là mỹ nữ mà anh từng được hưởng thụ, không có một chút tình cảm nào.

Nhưng đối với Thiệu Ny mà nói, ý nghĩa tồn tại của Lâm Đình lại hoàn toàn khác, có thể nói là một trong số những người đàn ông quan trọng nhất ở sâu trong lòng Thiệu Ny.

Lâm Đình ôm Thiệu Ny trong lòng, cảm nhận được thân thể mềm mại của cô ta.

Nhưng khoảng thời gian tuyệt vời như vậy cũng không duy trì quá lâu, không lâu sau đó, Lâm Đình đã nghe được trong làng truyền đến những tiếng ồn ào.

Trong những tiếng huyên náo đó, Lâm Đình có thể nghe được rõ ràng giọng nói của Thiệu Kiến Trung.

Hiển nhiên, Thiệu Kiến Trung đã dẫn theo nhiều người hơn đến tìm Thiệu Ny.

Mặc dù thính giác của Thiệu Ny không bằng Lâm Đình, nhưng bây giờ sắc trời vừa sáng, xung quanh truyền đến nhiều thanh âm huyên náo như vậy, phản ứng đầu tiên của cô ta chính là bố đến tìm mình.

Thiệu Ny vừa rồi còn giống như một con mèo con dịu dàng ngoan ngoãn, đột nhiên lại ngồi dậy.

Lâm Đình thấy bộ ngực sữa của cô ta chấn động lúc ngồi dậy, trong lòng càng thêm rung động, nếu không phải bây giờ thời gian không cho phép, Lâm Đình rất muốn cưỡi trên người cô ta rong ruổi một trận nữa.

"Tôi phải đi, bố tôi đến bắt tôi rồi!"

Vừa nói, Thiệu Ny vừa vội vàng kéo lê cơ thể không tiện lắm của mình dậy, nhanh chóng mặc quần áo.