Chương 2: Tổng tài văn (2)

Chapter 2: Tổng tài văn ( 2 )

Lê Thanh cả người đều choáng váng, chuyện vừa rồi là do nàng làm sao ?!

Nàng nhớ rõ chính mình ngay cả xách nước cũng không nổi…… Như thế nào có thể ném một tráng hán bay xa đến vậy ?

Hay là nói, kỳ thật, vị tráng hán kia chính là mập giả tạo…… Không, nào có người mập giả tạo nào lại có bộ dáng cơ bắp như vậy ∑(っ °Д °;)っ

【 Đó là khai quải [1] tặng cho người chơi 0V0, hiện tại ngươi có được lực lượng của mười tráng hán, còn có tốc độ siêu việt gấp mười lần thường nhân, không cần lo lắng bảo hộ không được nữ phối nga ~】

*[1] khai quải : unblock, bẻ khóa quà tặng, trang bị trong game.

“Được rồi.”

Lê Thanh đem tầm mắt chuyển về hướng đám hộ vệ, lúc này người đi đầu – hộ vệ A- đang dùng một loại ánh mắt bất khả tư nghị mà nhìn nàng, mấy hộ vệ còn lại cũng nhịn không được mà lui về phía sau vài bước, lúc này, bầu không khí thỏa mái vừa nãy đột ngột trở nên ngưng trọng.

“Không nghĩ tới nơi này cư nhiên cũng cất giấu một cao thủ, xem ra ta không thể không cẩn thận.”

Hộ vệ A dùng ngữ khí nghiêm trọng mà nói, tiếp đó từ trong túi lấy ra một khẩu súng.

Lê Thanh: “…… Uy uy uy! !”

Vì cái gì một xã hội pháp trị như thế này còn có thể để cho người ta mang súng a? Tổng tài văn như vậy thật vớ vẩn……

Không, Lê Thanh nhớ tới chính mình từng xem qua một cuốn tổng tài văn, vị tổng tài bên trong cuốn này, chỉ cần phất tay một cái liền mua đứt một quốc gia, mua mấy khẩu súng đối bọn họ mà nói cũng chẳng tính là cái gì……

“Ta đầu hàng!”

Lê Thanh quyết đoán mà giơ lên hai tay, nàng cho dù có thể một đấu mười, cũng không thể chống lại một đám hộ vệ mang súng a.

Vì thế, Lê Thanh ngồi lên chiếc xe hơi màu đen của nhà nữ phối Nhâm Tuyết Dao, vị tráng hán bị đánh bay lúc nãy cũng đã được khiêng đi rồi.

Vốn dựa theo thông lệ bình thường, một tên hộ vệ trông coi một thiếu nữ như nàng cũng là đủ rồi, hơn nữa dung mạo của nữ chủ Lê Lệ Lệ cũng quả đúng là thập phần nhu nhược, vừa thấy liền biết là một tiểu bạch hoa cần người đến bảo hộ.

Nhưng bởi vì vừa rồi, nàng đã thể hiện một màn khí lực khốc huyễn như vậy, cho nên hiện tại nàng liền bị một đám hộ vệ trên xe nhiệt tình mà nhìn chằm chằm.

Mặc dù đám hộ vệ này đang mang kính râm, Lê Thanh vẫn có thể cảm nhận được tầm mắt của bọn họ là đang hỗn loạn một phân kính nể, phức tạp, còn có cừu hận, ? ?, nhất thời cả người liền có chút đứng ngồi không yên.

Phải biết rằng trong mười mấy năm trước, Lê Thanh đều là một trạch nữ, tiểu học lưu lại ở nhà xem TV, sơ trung [2] lưu lại ở nhà ngoạn máy tính, bằng hữu cũng không có. Tuy rằng lớn lên không tồi, nhưng là bởi vì rất trạch, cho nên khả năng sinh tồn Lê Thanh cũng rất thấp, chưa bao giờ bị nhiều người nhìn chăm chú như vậy.

*[2] sơ trung (初中): bậc thcs.

May mà xe rất nhanh đã chạy đến nhà của Nhâm Tuyết Dao.

Trong tổng tài văn, hết thảy đều là không khoa học, nhà của vị « bạch phú mĩ ác độc nữ phối » đương nhiên cũng là như thế.

Gia thế của Nhâm Tuyết Dao ở trong truyện chính là tập đoàn bất động sản cường đại nhất « T quốc »……

Ngôi nhà phải là theo cửa chính lái xe đi vào đến mười phút mới có thể tới được phòng ở, cũng không biết nơi trung tâm thành phố này vì sao lại có chỗ rộng lớn như vậy để nàng kia có thể xây phòng ở.

Nói như vậy, Nhâm Tuyết Dao cùng nam chủ Lãnh Ngạo Thiên quả thực là môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc.

Lê Thanh nhìn đến kiến trúc đồ sộ trước mắt, quả thực hoài nghi chính mình có phải hay không đi tới một thắng cảnh du lịch.

Năm phút đồng hồ sau, xe mới chạy đến cửa chính, mấy hộ vệ túm lấy cánh tay Lê Thanh, đem nàng từ trên xe kéo xuống dưới, mấy người này đều thập phần thật cẩn thận, sợ chính mình cũng bị đãi ngộ như cái tên đã bị ném bay lúc trước.

Lê Thanh nhỏ giọng nói: “Ta có thể tự mình đi……”

Hộ vệ A lạnh lùng nói: “Không được ! Ngươi nếu làm bị thương Đại tiểu thư thì làm sao đây ?”

Lê Thanh: “……”

Đi qua đại sảnh tráng lệ, tiến vào đến thư phòng, Lê Thanh lúc này mới thấy được dung mạo của ác độc nữ phối Nhâm Tuyết Dao.

Đó là một thiếu nữ nhìn qua chừng mười bảy mười tám tuổi, dung mạo cực kỳ tinh xảo, mặc một thân váy liền màu trắng, ngay lúc nàng tĩnh tọa, thật xinh đẹp giống như búp bê, làn da trắng nõn dưới ánh dương quang, tựa như tản ra một tầng hào quang lấp lánh.

Con ngươi màu lam giống như ẩn chứa thủy quang, suối tóc đen dài xõa tung ở sau lưng nàng, thật là một mỹ nhân hiếm thấy.

Mống mắt màu lam là bởi vì Nhâm Tuyết Dao kỳ thật có được huyết thống của bốn quốc gia →_→ nếu không bởi vì là ác độc nữ phối trong tổng tài văn, nàng này quả thực là nhân vật tiêu chuẩn trong thể loại tiểu thuyết Mary Sue.

Lê Thanh đều bị mỹ mạo của nàng khiến cho lóa mắt, nữ phối mỹ mạo như thế, nam chủ cư nhiên không biết quý trọng, thật sự là quá đáng ! !

Nhâm Tuyết Dao quay đầu lại, buông quyển sách đang đọc dở trong tay, dùng ngón tay đã được dày công tu bổ, nâng lên cằm của Lê Thanh, lười nhác nói:

“Đây chính là tiểu hồ ly tinh đây sao ?”

Tuy rằng những lời này nghe vào không chút nào văn nhã, nhưng là từ trong miệng của nàng nói ra, cũng mang theo vài phần phong độ thản nhiên của người trí thức, làm cho người ta thập phần thoải mái.

【 Nữ phối Nhâm Tuyết Dao hảo cảm độ -20, trước mắt hảo cảm độ -30. 】

Lê Thanh nói:

“Không không không, ta cảm thấy được ngươi có thể nghe ta giải thích một chút!”

Vừa thấy mặt liền giảm độ hảo cảm, trận này còn có thể cứu vớt sao……

“Có cái gì để giải thích ?”

Nhâm Tuyết Dao nhíu mày,

” Ảnh chụp thân mật giữa ngươi cùng Ngạo Thiên, ta đều đã thấy được, dám câu dẫn vị hôn phu của ta, lá gan của ngươi thật không nhỏ a.”

“Không phải.” Lê Thanh quả thực lệ rơi đầy mặt, “Những ảnh chụp này là bởi vì, là bởi vì……”

Vì cái gì tình nhân của Lãnh Ngạo Thiên nhiều như vậy, người trúng đạn lại chỉ có một mình nàng a a a! !

“Bởi vì sao?”

Nhâm Tuyết Dao nói:

“Ngươi tốt nhất hảo hảo nghĩ ra một lý do có thể khiến ta chấp nhận, bằng không bọn thủ vệ của ta, chính là nhịn không được muốn nếm thử tư vị của tiểu mỹ nhân nhà ngươi.”

Hộ vệ ABCDE nhất tề run rẩy, bọn họ cũng không nghĩ muốn có cái loại diễm phúc này a.

“…… Ta……”

Lê Thanh cũng không biết suy nghĩ cái gì, nhất thời não loạn, lại còn nói nói:

“Kỳ thật ta thích chính là ngươi! Ta vì thu hút sự chú ý của ngươi, cho nên mới tiếp cận tên Lãnh Ngạo Thiên kia ! !”

Nói cho hết lời, Lê Thanh đã nghĩ muốn tự tát vào mặt chính mình, nàng như thế nào lại ngốc như vậy, rõ ràng hai người đều là thẳng nữ [3], hiện tại Nhâm Tuyết Dao nếu xem những lời này là thật, cảm thấy ghê tởm sẽ càng chán ghét nàng thì làm sao bây giờ……

“Nga?”

Nhâm Tuyết Dao trên mặt cũng hiện ra vài phần thần sắc kinh ngạc,

“Xem ra ngươi cũng không có thông minh lắm, suy nghĩ nửa ngày cư nhiên chỉ nghĩ ra được lý do loại này……”

Chuyện tới nước này cũng không còn đường lui, không thể nói những lời chính mình vừa nói đều là vô nghĩa. Lê Thanh đành phải ở trong đầu, vừa tìm tòi tất cả thiết định trong nguyên tác, vừa kiên định mà nói:

“Kỳ thật học tỷ! ! Ta là học muội của ngươi a, lúc trước, khi ngươi ở trường nữ sinh St. Mary's tốt nghiệp, vừa lúc là ta nhập học, kia một khắc ta đã bị mỹ mạo của học tỷ người làm cho chấn kinh, ta rốt cục đã nhận ra xu hướng giới tính [4] chính xác của mình là bách hợp ! ! Kỳ thật ta thích nhuyễn muội tử [5] !”

*[3] thẳng nữ. Nguyên văn: tính thủ hướng chính thường đích muội tử.

*[4] xu hướng giới tính. Nguyên văn: tính thủ hướng.

*[5] nhuyễn muội tử (软妹子): những cô gái dịu dàng, thùy mị.

“Vậy ngươi cảm thấy được ta là nhuyễn muội tử sao ?” Nhâm Tuyết Dao mỉm cười mà nói.

Lê Thanh không biết vì sao có một loại du͙© vọиɠ muốn-lùi-bước [6] a, đây là khí tràng của ác độc nữ phối trong truyền thuyết sao ? Hảo cường đại QAQ

*[6] muốn lùi bước. Nguyên văn: tưởng yếu thối súc.

“Học tỷ, tỷ chính là nữ nhân xinh đẹp nhất trong lòng ta ! !” Lê Thanh máy móc mà xả một câu.

“Hừ.” Nhâm Tuyết Dao hừ lạnh một tiếng, “Miệng đầy lời bịa đặt, ngươi phải như thế nào chứng minh ngươi là bách hợp, mà không phải chỉ là vì muốn tránh khỏi sự trừng phạt của ta nên mới nói như vậy ?”

“Ta……” Đầu óc Lê Thanh vừa lóe, nàng cư nhiên giãy khai khỏi khống chế của tên hộ vệ, trực tiếp hôn lên thần cánh hoa của Nhâm Tuyết Dao.

Kỳ thật nàng chỉ nghĩ rằng dù sao hai người đều là con gái, hôn một chút cũng sẽ không có tổn thất gì mà _(:з)∠)_