Chương 43: Mạt thế (17)



Chapter 43: Mạt thế (17)


Ngọn đèn sáng ngời đến chói mắt chiếu khắp căn nhà giam làm bằng thủy tinh.

Bốn năm dị năng giả đang ngồi dưới đất, mỗi người trên mặt đều là một bộ biểu tình chết lặng.

Đám dị năng giả một số là bởi vì có dị năng đặc biệt, một số là bởi vì đã đắc tội với người ta, một số là bởi vì…… Tóm lại bởi vì rất nhiều lý do, nhưng kết cục của bọn họ đại khái chỉ có một loại, chính là —— vĩnh viễn cũng vô pháp rời khỏi nơi này.

Sở nghiên cứu muốn nghiên cứu đủ loại thuốc, thường xuyên cần lấy máu của đám dị năng giả này, cùng với đem đám dị năng giả này làm vật thí nghiệm.

Lạc Dao ngồi xổm trên mặt đất, thấp giọng nói: “Không biết Lê Thanh thế nào rồi, chuyện của nàng nếu như đã bị phát hiện liệu có thể có nguy hiểm đến tính mạng hay không a……”

Lý Tiểu Hồng cũng cau mày, “Ta cảm thấy rằng hẳn là không có việc gì…… Trước đó bị xác sống quấn lấy, nàng không chết, hiện tại hẳn là cũng giống như vậy .”

“Cho dù ngươi nói như vậy ta cũng……” Lạc Dao nói đến một nửa, cửa thủy tinh đã bị người đẩy ra, mấy nhân viên nghiên cứu đi đến, thô bạo đem một dị năng giả dẫn ra ngoài.

“Lần thí nghiệm này hình như có chút nguy hiểm, hy vọng trước khi đám « thí nghiệm phẩm » này đều chết hết, (chúng ta) có thể thành công đi.”

“Thật là, không phải nói là vị dị năng giả này so với người bình thường lợi hại vô số lần sao ? Làm sao chỉ mới tiêm chút thuốc liền bạo thể nhi vong [1] được, thật sự là rất không-thể-tin-nổi a.”

*[1] bạo thể nhi vong (爆体而亡). Nổ tan xác mà chết.

“Ngươi thật sự là « còm men bừa » [2] a, đây chính là loại thuốc mang theo bệnh độc ngoài hành tinh, nồng độ so với nọc độc của xác sống mạnh hơn gấp vạn lần, nếu chỉ thử vài lần đã thành công mới kỳ quái a.”

*[2] còm men bừa. Nguyên tác: trạm trứ thuyết thoại bất yêu đông (站着说话不腰疼)

Hay “đứng nói chuyện không đau thắt lưng”. Thành ngữ. Không đặt mình vào vị trí của người khác mà hành xử ; Lý thuyết suông ; Phán xét vô căn cứ.

“Bất quá nếu thành công rồi, chúng ta có thể nghiên cứu ra phương pháp có thể khiến người thường biến thành dị năng giả, còn có thuốc khiến dị năng giả tăng cường thực lực.”

Hai nhân viên nghiên cứu mạc danh kỳ diệu đứng ở cửa nói một tràng [3], sau đó liền đóng cửa lại, đã hoàn thành xong nhiệm vụ « NPC [4] phổ cập khoa học » của hai người bọn họ.

*[3] nói một tràng. Nguyên tác: thuyết liễu nhất đại đôi thoại (说了一大堆话). Nói một đống lớn.

*[4] NPC . Non-person character/ non-playable character.

Một nhân vật trong các trò chơi mà những người chơi (player) không thể điều khiển được. Trong những video game thì nhân vật được này được điều khiển bằng máy tính thông qua trí thông minh nhân tạo (artificial intelligence). Còn trong các trò chơi nhập vai thì chúng được điều khiển bởi những gamemaster hay trọng tài ( referee).

“Xem ra bọn họ là từ trên người con heo kia đã lấy ra bệnh độc ngoài hành tinh a.” Lý Tiểu Hồng cắn chặt răng, ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài.

Nhân viên nghiên cứu hướng trên tay một dị năng giả bộ dạng tàn tạ tiêm vào một loại chất lỏng màu đỏ hồng.

Vị dị năng giả kia giống như đột nhiên biến thân thành Siêu Xayda [5], tóc toàn bộ dựng thẳng lên, cơ bắp trên người tăng vọt, mắt thấy sẽ biến thân thành công, hắn liền lập tức phun ra mấy ngụm máu tươi, ngã xuống đất, một bộ bất tỉnh nhân sự, đại khái là 'ăn hành' rồi.

*[5] Siêu Xayda. Nguyên tác: tái á nhân (赛亚人).

Mấy cảnh vệ đi tới, đem thi thể của vị dị năng giả khiêng đi, nhân viên nghiên cứu lại hướng bên này nhìn lại.

“Nguy rồi……” Lý Tiểu Hồng hướng bên cạnh nhìn lại, phương diện này chỉ còn lại có bốn người, trừ bỏ hai nam nhân, cũng chỉ còn lại nàng cùng Lạc Dao, “Lạc tỷ tỷ, chúng ta sẽ không chết giống như người kia đi……”

“Ngươi bình thường không phải nói ngươi là từ dưới địa ngục tới sao ? Ngươi rõ ràng là người có được « ác ma huyết mạch » cư nhiên cũng sẽ sợ chết a.” Lạc Dao nhẹ giọng nói.

Lý Tiểu Hồng: “……” Vì cái gì vào loại thời điểm không thích hợp này còn muốn nói giỡn a! ! Bất quá nói giỡn xong đích thật là có chút thoải mái a.

Nhân viên nghiên cứu lại tha một dị năng giả ra ngoài, lúc này tóc của dị năng giả còn chưa kịp dựng đứng liền đã 'ăn hành'.

Lúc này, nhân viên nghiên cứu đã nhìn trúng Lý Tiểu Hồng, mắt thấy Lý Tiểu Hồng cũng bị bọn họ mang đi, Lạc Dao đĩnh thân nhi xuất [6], che ở trước người Lý Tiểu Hồng, nói: “Nàng vẫn còn là học sinh trung học, các ngươi nếu muốn bắt thì bắt ta đi.”

*[6] đĩnh thân nhi xuất (挺身而出). Đứng ra gánh vác; xông pha ; Dũng cảm.

“Ngươi đã muốn tìm chết như vậy, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi vậy.” Nhân viên nghiên cứu nói ra (câu này) có thể so với mấy lời thoại FLAG [7], mấy người liền mang Lạc Dao tới bàn giải phẫu.

*[7] FLAG. Trình trả lời tự động (auto-chat) trong game online (vd: Chết nè !; Chịu thua đi ! Cho chừa !…). Câu thoại vô nghĩa trong phim ( vd: Ta nhất định sẽ đánh bại ngươi ! Ngươi chờ đấy cho ta ! … ).

“Nhanh lên đi.” Lạc Dao kiềm chế nội tâm sợ hãi, cắn răng nói. Hiện tại, tâm thái của nàng hoàn toàn đã tảo tử tảo siêu sinh [8], chỉ hy vọng Lê Thanh không có việc gì thì tốt rồi, cho dù Lê Thanh cũng đã chết, cùng lắm thì hai người cùng nhau gặp lại dưới địa ngục.

*[8] tảo tử tảo siêu sinh (早死早超生). Chết sớm thì đầu thai sớm; Thanh thản.

Nhân viên nghiên cứu dùng cồn xoa xoa lên cánh tay Lạc Dao, sau đó đã đem thuốc tiêm vào bên trong thân thể của nàng.

Theo thuốc tiêm vào, đầu của Lạc Dao cũng một trận lại một trận trừu thống [9], nàng vốn tưởng rằng lần này là phải chết, nhưng theo thời gian trôi qua, đau đớn càng ngày càng mạnh, vô số ký ức cũng đột nhiên hiện lên ở trong đầu nàng.

*[9] trừu thống (抽痛). Co rút đau đớn; đau quằn quại.

Lý Tiểu Hồng lòng như lửa đốt mà nhìn đến Lạc Dao, theo như vừa rồi, nàng chính là một bộ hôn mê, nhưng lại không có 'ăn hành', cho nên, đám nhân viên nghiên cứu xung quanh vẫn còn đang quan sát.

Lý Tiểu Hồng ở trong lòng âm thầm cầu nguyện nói: “Lạc tỷ tỷ, ngươi nhất định phải không có việc gì a! ! Bằng không ta phải làm sao cùng « đại hiệp đũa » tỷ tỷ công đạo a.”

Ngay lúc Lý Tiểu Hồng cầu nguyện, Lạc Dao đột nhiên lập tức ngồi dậy.

Đám nhân viên nghiên cứu xung quanh đều bắt đầu ăn mừng, “Xem ra lần này là thành công rồi a.” “Mau đưa nàng vào phòng cách ly đi, tiếp tục lấy máu đến quan sát, quan sát.”

“Hừ.” Lạc Dao lạnh lùng nhìn chăm chú vào bọn họ, “Các ngươi nghĩ rằng các ngươi còn có cơ hội này sao ?”

“Có ý gì? Chỉ là một cái « thí nghiệm phẩm » mà thôi, ngươi đừng quá kiêu ngạo a?” “Khoan đã nào, trên tay nàng……”

Lạc Dao từ từ vươn tay, mặt trên được bao quanh bởi vô số tử hồng thiểm điện [10], nàng nhẹ giọng nói: “Thật đúng là muốn cảm tạ các ngươi a, hiện tại, cường độ dị năng của ta đã hơn trước kia không biết gấp mấy lần, xem ra kết giới phòng thí nghiệm của các ngươi đối ta đã không còn tác dụng rồi a.”

*[10] tử hồng thiểm điện (紫红的闪电). Tia lửa điện màu đỏ sẫm.

******

Lê Thanh bạo lực đem cánh cửa làm bằng hợp kim đá văng, văng xa hơn mười thước trên hành lang, liền nhìn đến trước mắt có bốn năm người mặc áo blouse trắng ngồi ở trước máy tính đang nghiên cứu cái gì đó.

“Cái gì, điều đó không có khả năng, vì cái gì xét nghiệm máu của nàng lại cho ra kết quả như vậy……” “Không được, hiện tại đành phải đem nàng diệt khẩu đã, bằng không ai có thể lường trước sau đó sẽ thế nào.” “Đúng vậy, nhanh lên……”

“Các ngươi muốn đem ai diệt khẩu a?” Lê Thanh ôm ngực đứng ở phía sau mấy người.

Mấy nhân viên nghiên cứu thân thể nhất thời đều cứng ngắc, chờ bọn hắn xoay người lại nhìn đến Lê Thanh, lại một bộ biểu tình nhìn thấy quỷ.

Lê Thanh dùng phương pháp « đánh ngất sau gáy » [11] đã qua kiểm chứng [12] mà đem bọn họ đánh ngất, tiến đến trước máy tính, tùy ý nhìn quét qua tư liệu nghiên cứu vài lần cũng không nhìn nữa, trực tiếp lục soát ra bản đồ của sở nghiên cứu, tìm được chỗ mà Lạc Dao các nàng có thể ở xong, Lê Thanh trực tiếp phóng thẳng đến.

*[11] đánh ngất sau gáy. Nguyên tác: phách hậu kính (劈后劲).

*[12] đã qua kiểm chứng. Nguyên tác: lũ thí bất sảng (屡试不爽). Lần nào cũng đúng; đã qua thử nghiệm nhiều lần; mười lần chẳng sai.

Đại khái là bởi vì dị năng gia tăng, Lê Thanh cảm thấy rằng tốc độ của chính mình so với lúc trước đã tăng gấp mười lần, dọc theo đường đi lại đánh ngất thêm không ít nhân viên nghiên cứu.

Ngay lúc Lê Thanh đứng chỗ ngoặc mà do dự muốn chọn một lối đi, liền nhìn đến những chiếc đèn ở thông đạo bên phải đều đã đen lại, còn tản mát ra một cỗ mùi khét.

“Là « điện hệ dị năng » sao……” Lê Thanh quyết đoán mà chọn lối rẽ bên phải, lập tức hướng phía trước mà chạy tới.

Bên này, toàn bộ nhân viên nghiên cứu đều đã bị điện đốt cho cháy sém, chưa biết sống hay chết, nhưng Lê Thanh cảm thấy rằng bọn họ đại khái không chết cũng biến thành người tàn tật _(:з)∠)_

Phía trước, trên vách tường đều có điện hoa đang lóe ra, Lê Thanh thật cẩn thận mà từng bước đi qua, liền thấy được một phiến cửa đã lung lay sắp đổ.

Đem cửa đá văng, Lê Thanh liền thấy được một màn khiến cho người ta phải khϊếp sợ.

Nguyên bản, căn phòng nghiên cứu thuần trắng đã nhiễm một sắc đỏ huyết hồng, đầy đất đều là thi thể của những nhân viên nghiên cứu đã bị 'che mờ mờ', tất cả dụng cụ cũng đều bị điện đốt thành mảnh vụn, Lạc Dao một cước hung hăng đá văng một cỗ thi thể đang chắn trước mặt, sau đó, liền mở ra cánh cửa thủy tinh.

Lý Tiểu Hồng cùng vị dị năng giả còn lại, biểu tình đều trở thành :

(⊙_⊙)→(O 口 O)→(Q 口 Q)

“Đi thôi.” Lạc Dao nhìn đến hai người nói.

Lý Tiểu Hồng nhịn không được mà run rẩy, thấp giọng nói: “Ta, ta đến đây.”

Tên còn lại cũng đứng dậy, lại bởi vì chân nhuyễn mà nhịn không được liền quỵ gối xuống đất.

“Lạc Dao, ngươi làm sao vậy a?” Lê Thanh còn tưởng rằng chính mình phải đến đây « đánh boss cứu công chúa », nhưng công chúa đã tự mình đánh chết boss rồi, đây là chuyện gì xảy ra a (⊙_⊙)

Lạc Dao quay đầu, nhìn đến người tới là Lê Thanh, trên mặt nhất thời lộ ra ôn nhu tươi cười, “Ngươi không có việc gì a, thật sự là quá tốt.”

“Đúng vậy, vừa rồi ta còn suy nghĩ là chuyện gì xảy ra đây.” Nhìn đến Lạc Dao tươi cười, Lê Thanh cũng nhẹ nhàng thở ra, vài bước đi đến phía trước, “Còn tưởng rằng là đám người trong phòng thí nghiệm cùng các ngươi ngoạn một chút kích play [13].”

Lý Tiểu Hồng: “…… Uy…… ! ! ? ?”

*[13] kích play (击 play). Không chú thích.

Lê Thanh nhìn đến biểu tình Lý Tiểu Hồng đột nhiên trở nên khϊếp sợ, “Ngươi tại sao đột nhiên lại có bộ dáng như vậy…… Chẳng lẽ nói lời này của ta hôm nay so với bình thường có điểm nào mập mờ sao ? Rõ ràng rất nghiêm túc mà a.”

“Không…… Không, Lạc, Lạc tỷ tỷ ngươi……” Lý Tiểu Hồng khϊếp sợ đến nỗi nói không nên lời.

Lê Thanh đột nhiên cảm giác có điểm không ổn, vừa định quay đầu lại nhìn xem, liền cảm thấy rằng sau gáy đau xót, theo bản năng mà bất tỉnh.

Cuốn văn này có thể có điểm sáng tạo một chút hay không a, vì cái gì mỗi người đều là bị đánh ngất.

Cho dù đã sắp hôn mê, Lê Thanh cũng muốn ở trong lòng thổ tào vài câu……

******

Chờ Lê Thanh lại lần nữa tỉnh lại, liền phát hiện chính mình đang nằm trên một chiếc giường lớn.

Từ trên chiếc giường mềm mại ngồi dậy, Lê Thanh quay đầu nhìn, liền thấy được ngoài cửa sổ, mặt trời vừa mọc.

“Hôm nay ta dậy thật sớm a.” Lê Thanh có chút giật mình, “Không, không đúng, ngày hôm qua ta rõ ràng là bị đánh ngất, căn bản không phải tự nhiên mà ngủ.”

Lê Thanh vội vàng từ trên giường nhảy xuống, tiến đến phía trước cửa sổ, nhìn nhìn phong cảnh phía dưới, tòa nhà này đại khái là hơn mười tầng, tương đối cao, nhìn thấy cũng rất xa.

Dựa vào trình độ phồn hoa thì nơi này tựa hồ vẫn là « B thị », nhưng đã không phải là bên trong an toàn khu, bởi vì trên con đường phía dưới, nơi nơi đều là xe cộ đã bị vứt đi cùng đám xác sống đang tứ xử loạn tẩu [14].

*[14] tứ xử loạn tẩu (四处乱走). Chạy lung tung khắp nơi.

“Lạc Dao rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?” Lê Thanh cắn chặt răng, Lạc Dao đột nhiên đánh ngất nàng, còn đem nàng đưa ra khỏi an toàn khu, loại hành vi này đều thập phần không khoa học a.

Chẳng lẽ nói Lạc Dao bị trò đánh PLAY khiến cho tinh thần phân liệt rồi ? Hay là nói nàng bị 'xuyên' rồi ∑(っ °Д °;)っ

Lê Thanh lắc đầu, đem ý tưởng không thực tế trong đầu chính mình bỏ xuống, trực tiếp mở ra cửa phòng.

Tuy rằng, giống như mạt thế thật lâu rồi, kỳ thật cũng chỉ mới hơn một tháng, cho nên bên trong thành phố vẫn còn rất nhiều chỗ mà người sống có thể ở lại.

Phòng bên ngoài chính là phòng khách, nhìn qua không chỉnh tề giống như trong phòng ngủ, khắp nơi đều có tạp vật linh tinh, còn có dấu vết đánh nhau giữa người cùng xác sống.

Tạp âm ồn ào từ bên cạnh truyền đến, Lê Thanh vội vàng chạy đến cửa, liền nhìn đến Lạc Dao đang dùng dị năng đem thanh sắt hàn ở cửa, không sai biệt lắm đã hàn xong hai phần ba, chẳng mấy chốc mấy cánh cửa còn lại cũng sẽ hoàn toàn bị phong tỏa.

“Lạc Dao, ngươi làm như vậy rốt cuộc là vì cái gì?” Lê Thanh phát hiện « não bổ năng lực » của chính mình đã theo không kịp tình tiết phát triển.

Lạc Dao đem mấy thanh sắt còn lại chuẩn bị cho tốt, phủi phủi tay, mỉm cười nhìn chăm chú vào Lê Thanh, “Ta đã nhớ ra những chuyện trước đây.”