Chương 20

Tuy anh ấy rất muốn kiếm tiền, muốn nổi bật trong gia tộc nhưng cũng không thể bỏ qua lương tâm mà nhắm mắt làm việc.

Chỉ tiếc rằng, dự án này sẽ đem lại cho anh ấy lợi ích rất lớn, ngay cả bạn gái Tiểu Nhu cũng thấp giọng nói: “Thu hút nhiều người hơn là được rồi.”

Người đông sức mạnh.

Trần tổng suy nghĩ một lúc rồi vẫn lắc đầu.

Anh ấy vừa bước đi trên hành lang yên tĩnh không người, vừa nói: “Sau này đành tìm cơ hội nhận hạng mục khác của tập đoàn vậy.”

Anh ấy đã quyết định từ bỏ rồi.

Tiểu Nhu không lên tiếng, yên lặng đi bên cạnh anh, dường như rất thất vọng, cũng giống như cảm thấy anh ấy có vấn đề gì đó.

“Hay là anh đi dạo xung quanh đây đi. Đi dạo một ngày có thể sẽ khiến anh từ bỏ suy nghĩ này.” Cô ấy nhẹ giọng nói.

Hiển nhiên là cô ấy cũng không muốn bỏ qua cơ hội lần này.

Bởi vì rất yêu bạn gái nên không nỡ từ chối, Trần tổng vội vàng đồng ý: “Được, anh đi dạo xung quanh tòa nhà với em nhé.” Chỉ là muốn cho bạn gái quan sát những việc ở công trường mà thôi nên cũng không tính là lãng phí thời gian.

Nhưng khi nhìn thấy mái tóc dài của bạn gái rủ xuống trên gương mặt mà không có phương tiện bảo hộ nào, anh ấy bèn cởi bỏ nón bảo hiểm của mình, nói: “Ở công trường nhất định phải chú ý an toàn.”

Anh ấy trách móc vài câu, bạn gái cũng không nói gì, chỉ đứng đó đợi anh đội nón bảo hiểm của mình lên cho cô ấy.

Chính vào lúc này, một loạt tiếng chuông điện thoại vang lên từ trong túi áo của Trần tổng.

Anh ấy vừa giơ nón bảo hiểm lên trước mặt bạn gái, một tay vừa cầm lấy di động, nhìn thấy tên Tô Minh hiện lên trên màn hình.

Tô Minh là thư ký của anh.

Sau khi tốt nghiệp đã đi theo anh.

Lúc đó, Trần tổng vừa mới du học từ nước ngoài về đã đảm nhận vị trí phó tổng tại một công ty bất động sản của gia tộc, cần một người mới chưa có nhiều liên quan đến công ty và tập đoàn nên đã tuyển dụng anh ấy.

Mấy năm nay, Tô Minh cẩn trọng làm việc bên cạnh anh ấy, không có bất cứ sai lầm nào trong công việc, ngoài ra cũng rất quan tâm đến anh ấy, xét về đời tư thì bọn họ cũng được tính là bạn bè tốt.

Huống hồ, tối qua Tô Minh đã trải qua chuyện kinh khủng như vậy, Trần tổng lo rằng anh ấy ở đồn cảnh sát không xử lý được, cần sự giúp đỡ của mình nên vội vàng nhận điện thoại.

Điện thoại truyền đến tạp âm của tín hiệu không tốt.

Tuy rằng bị gián đoạn nhưng vẫn kết nối được.

Trong khoảnh khắc anh ấy nhận điện thoại, bạn gái đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào chiếc điện thoại trong tay anh.

“Trần tổng.” Tô Minh đang đứng ở một cửa hàng vịt quay rất nổi tiếng, nhìn Tô Trầm Hương ở bên cạnh mình đang hài lòng xách hai con vịt quay.

Nghĩ tới việc đứa nhỏ này vừa ăn hết ba con vịt quay trong cửa hàng với vẻ mặt hạnh phúc thì lại cảm thấy khắp người toàn là mùi vị của vịt quay.

Nhưng bởi vì xin nghỉ phép để đi mua đồ ăn vặt cùng sách bài tập cho Tô Trầm Hương, anh ấy thấy bản thân cũng nên quan tâm một chút đến ông chủ của mình, bèn hỏi: “Anh đang ở công ty sao?”

Nếu không thì anh cũng tặng một con cho ông chủ, nịnh nọt anh ấy.

“Tôi đang ở công trường.” Trong điện thoại truyền đến âm thanh của Trần tổng, có lẽ bởi vì tín hiệu không tốt nên nghe không rõ lắm.

Tô Trầm Hương đang xách vịt quay, mυ"ŧ kem ốc quế, trong lòng vô cùng vui vẻ.

Cô đã nhanh chóng nhập vai, trở thành một người sống thực thụ.

Khi nhìn thấy Tô Minh hình như đang gọi điện cho Trần tổng, cô mới lo lắng thò đầu ra liếc nhìn điện thoại.

“Công trường? Không phải Trần thiếu đã nói công trường rất kỳ lạ sao...”

“Ban ngày ban mặt, hơn nữa hiện giờ đang có rất nhiều người của trụ sở làm việc ở công trường, có thể xảy ra việc gì được?”

Trần tổng thẳng thắn nói.

Tô Trầm Hương nhìn vẻ âu lo trên gương mặt của Tô Minh, cảm thấy không cần thiết.

Không phải cô đã đưa cho Trần tổng một sợi tóc của mình rồi sao.

Đó là sợi tóc đã nhiễm âm khí của lệ quỷ, hung ác đến mức ma quỷ thông thường không dám đến gần, bởi vì một khi đã nhiễm phải âm khí của cô thì cho dù là chân trời góc bể, cô đều có thể truy sát bất kỳ tên lệ quỷ nào dám xúc phạm đến quyền uy của bản thân.

Chính vì đây là ký hiệu đến từ Tô Trầm Hương nên cho dù chỉ là một chút âm khí thuộc về cô, những lệ quỷ có hiểu biết đôi chút đều phải đi đường vòng, vậy nên cô cũng không quá lo lắng rằng Trần tổng sẽ xảy ra chuyện.

Sợi tóc còn có thể biến thành âm khí dày đặc khi xảy ra nguy hiểm, bao phủ người nó muốn bảo vệ bên trong.

Lệ quỷ bình thường không thể phá được âm khí của cô.

Thậm chí, một khi nhiễm phải âm khí của cô, nó còn có thể bị nguyền rủa.