Chương 10: Có thể đi vào không?

Thang Niên chưa bao giờ nghĩ đến tình thế sẽ phát triển như bây giờ.

Quen nhau hai ngày, cô đã đăng ký kết hôn với Thẩm Dục, hơn nữa ngay ngày đầu tiên kết hôn, liền phát sinh quan hệ.

Lúc này, Thẩm Dục đã vùi vào xưng quai xanh của cô, đầu lưỡi nóng bỏng thiêu đốt như như ngọn lửa đốt cháy thảo nguyên, khiến cả người cô đỏ ửng.

Hơi thở nam tính bao trùm lấy cô, hơn nữa bầu không khí ái muội ở trong nhà khiến hạ thể của cô trở nên ngứa ngáy.

Cô nỗ lực kéo lại tia lý trí cuối cùng: “Thẩm…Thẩm…”

Lại nói lắp.

Thẩm Dục ngẩng đầu lên nhìn cô, đỏ mắt đỏ sẫm, tràn ngập du͙© vọиɠ, khiến tim cô loạn nhịp, sau đó cũng không nói được gì nữa.

“Thang Niên, đừng sợ, anh sẽ nhẹ nhàng.” Thẩm Dục cắn môi cô vài cái, lại lần nữa quấy loạn trong khoang miệng cô, dường như đang an ủi, động tác của anh rất nhẹ.

“Sớm hay muôn cũng sẽ có ngày này, anh muốn, hiện tại chúng ta có thể làm được, em đừng sợ.” Anh cắn tai cô, dường như đang mê hoặc, mong chờ sự đồng ý của cô.

Thang Niên kiềm chế, mới miễng cưỡng nói được hai từ: “Không…Không được…”

Thẩm Dục kéo tay cô đặt lên dươиɠ ѵậŧ cương cứng của bản thân, cách quần sờ lên, giọng nói khàn vô cùng: “Thang Niên, em sờ đi, anh cứng quá rồi.”

Thang Niên rút tay ra khỏi nhiệt độ nóng bỏng của anh, khuôn mặt đỏ ửng.

Trước kia khi hẹn họ, ngoại trừ bước cuối cùng, thật ra cô xem như đã làm tất cả, hai người yêu cũ của cô đều có phản ứng, nhưng không ai có kích thước đáng sợ như Thẩm Dục.

Thang Niên xấu hổ quay mặt đi, cắn môi: “Em…Em còn chưa chuẩn bị tốt…Anh…Anh mau về đi, ngày mai còn phải đi làm.”

Thẩm Dục nhìn cô, đột nhiên dừng lại, ôm cô vào trong lòng ngực, vỗ nhẹ lên lưng cô: “Thang Niên, xin lỗi, là anh quá nóng nảy, có phải làm em sợ rồi không?”

“Không…Không…” Cũng không thật sự bị dọa, chẳng qua cô không ngờ tới mà thôi.

Theo nhận thức của bản thân, ngoại hình của cô không thuộc dạng xinh đẹp, nhưng những người đàn ông đến xem mắt đều nói cô có sức hấp dẫn với đàn ông.

Điều cô ngạc nhiên chỉ là Thẩm Dục lại cứng nhanh như vậy.

“Thang Niên, anh có thể ở lại đây không? Điều này giúp chúng ta có thời gian và không gian quen thuộc với nhau hơn.”

“A?” Thang Niên chớp mắt, còn chưa kịp từ chối, Thẩm Dục lại nói: “Anh muốn nghỉ ngơi sớm, đừng sợ, chỉ cần em không đồng ý thì anh sẽ không làm gì cả.”

***

Lúc Thang Niên ở trong phòng tắm, trong lòng vô cùng hối hận, vì sao lại đồng ý cho Thẩm Dục ở lại, còn ngầm đồng ý cho anh ngủ ở phòng ngủ chính.

Cô cảm thấy bản thân bị điên rồi.

Khi lấy sữa tắm thoa lên cơ thể, Thang Niên cúi đầu nhìn xuống lôиɠ ʍυ, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Vừa rồi, cô và Thẩm Dục thiếu chút nữa lau súng cướp cò, trai đơn giá chiếc nằm trên cùng một chiếc giường, đêm nay sẽ không phát sinh chuyện gì nữa đúng không?

Hai mươi tám tuổi, cái tuổi vừa mong chờ lại sợ hãi tìиɧ ɖu͙©, nếu thật sự muốn ở cùng với Thẩm Dục, cô chắc chắn không bài xích, bởi vì anh là hình mẫu lý tưởng của cô, cô không ghét quan hệ với anh, nhưng bản thân cô chưa chuẩn bị tốt, không muốn dùng bộ dáng này đối mặt với anh.

Chờ hôm nào rảnh, nhất định phải ra ngoài cắt tỉa lôиɠ ʍυ.

Đêm đó, Thang Niên tắm rất lâu, cô cạo lông nách, vệ sinh vùиɠ ҡíи nhiều lần, lúc ra khỏi phòng tắm, còn dùng một chiếc lược nhỏ chải lại.

Cho dù đêm nay sẽ không tiến đến một bước kia với Thẩm Dục, nhưng cô cảm thấy lông sạch sẽ khiến tâm trạng thoải mái hơn.

Hai người tắm xong, nằm trên một chiếc giường, Thang Niên cố gắng nhích người sang chỗ khác để kéo khoảng cách, nhưng tim cô vẫn đập rất nhanh, căn bản không dám nhìn Thẩm Dục.

Cô nằm nghiêng nhìn về phía ngoài cửa sổ, nhỏ giọng nói: “Ngủ đi, mai còn phải dậy sớm đi làm.”

“Ngủ ngon.” Thẩm Dục nói xong, không hề làm ra động tác nào khác.

Thang Niên không quen ngủ nghiêng, hiện tại Thẩm Dục nằm ở trên giường, khiến cô không ngủ được, đầu óc ngày càng tỉnh táo, người cũng không dám nhúc nhích.

Vô cùng dày vò.

Đợi một lúc lâu, đoán Thẩm Dục đã ngủ say, cô cẩn thận xoay người, vừa mới nằm thẳng, giọng nói của Thẩm Dục ở bên cạnh truyền đến: “Chưa ngủ?"

Thang Niên hoảng sợ, tùy tiện tìm cái cớ: “Em…Em thường ngủ muộn.”

Ngay khi vừa nói xong, một làn gió tiến vào trong chăn, tiếp theo là mùi sữa tắm, là mùi trên người Thẩm Dục truyền đến.

Thấy anh đến gần, Thang Niên lo lắng nắm chặt chăn: “Anh…Anh không ngủ được sao?”

Thẩm Dục ôm eo cô, ghé vào tai cô nói: “Thang Niên, anh lại cứng.”

Vật cứng chạm vào đùi Thang Niên, bởi vì trong nhà cô không có đồ ngủ và khăn tắm cho nam, sau khi Thẩm Dục tắm xong, anh chỉ mặc qυầи ɭóŧ, hình dáng dươиɠ ѵậŧ và nhiệt độ càng thêm rõ ràng.

Mặt Thang Niên đỏ bừng, đưa ra một đề nghị: “Vậy…Vậy anh tắm thêm một lần nữa?”

“Chuyện này không phải cứ đi tắm là có thể giải quyết.”

Thang Niên không dám nói lời nào, cô sợ bản thân sẽ kí©h thí©ɧ Thẩm Dục, cơ thể của anh áp lên cô, nơi nào cũng nóng.

“Thang Niên, anh có thể đi vào không?”

Trong bóng tối, giọng nói của Thẩm Dục rất rõ ràng.

Mặt Thang Niên đỏ bừng, trong phòng bối tối, đến mức không thể nhìn thấy cái gì, cô nghe thấy tiếng tim mình đập,

“Có được không?” Thẩm Dục lặp lại một lần nữa.

Rõ ràng không phải lời nói sắc tình gì, không biết có phải do không khí hay không, hạ thể của Thang Niên bị kí©h thí©ɧ đến mức chảy nước.

Nếu không bật đèn, Thẩm Dục sẽ không thể nhìn rõ, như vậy cô sẽ không xấu hổ, chắc không sao, đúng không?

Do dự một lúc, Thang Niên xấu hổ gật đầu: “Anh…có thể, có thể đi vào. Nhưng đừng bật đèn được không?”