Chương 43: Bữa tiệc

Chuyện trong văn phòng nhanh chóng trôi đi, ngày đó Thang Niên thực sự khó chịu, nhưng mọi chuyện sau đó rất nhẹ nhàng.

Lúc trước cô sẽ không từ chối, mỗi lần như vậy có thể khó chịu mất mấy ngày, hiện tại chỉ là một sự khó chịu ngắn hạn mà thôi.

Có lẽ bởi vì mỗi lần tìm bạn thân, nói hết mọi chuyện, con gái hiểu nhau cho nên càng nói càng khó chịu hơn, mà dưới góc độ của con trai thì không như vậy, cách Thẩm Dục an ủi cô cũng khác.

Cô sợ mình nói nhiều sẽ khiến Thẩm Dục buồn bực.

Cho nên những cuộc nói chuyện với Thẩm Dục sau đó đều là những chuyện vui vẻ.

Thẩm Dục vẫn chưa đi công tác về, Thang Niên đã viết xong bản kế hoạch, khách hàng rất hài lòng.

Thang Niên lại được trưởng phòng khen ngợi.

Công việc bên này diễn ra suôn sẻ, ngay sau khi Thẩm Dục về, Thang Niên lại nhận được một công việc mới.

Trưởng phòng đưa cô và Dương Thư Thanh, còn có vài đồng nghiệp nữ khác tham gia một bữa tiệc, đi ăn cơm với khách hàng.

Thang Niên không từ chối được, cô gửi tin nhắn cho Thẩm Dục, nói buổi tối không thể về nhà ăn cơm, có bữa tiệc.

Thẩm Dục cũng nói buổi tối anh có bữa tiệc, sau khi kết thúc sẽ đến đón cô về nhà.

Kết quả Thang Niên không ngờ tới, Thẩm Dục là một trong số những khách hàng, anh là nhà đầu tư lớn nhất.

Nhìn thấy nhau trong bữa tiệc, Thang Niên sững sờ. Thấy Thẩm Dục cười với mình, vừa định nghĩ có nên nói gì hay không thì trưởng phòng đi qua kéo cô vào một chỗ cách Thẩm Dục rất xa.

Lần này mọi người từ một vài công ty cùng tổ chức bữa tiệc, để bàn nhau việc hợp tác cho một bộ phim truyền hình trong nước, Thang Niên phụ trách việc marketing cho bọn họ.

Rượu đủ cơm no, có người đề nghị chơi trò chơi để làm sôi động bầu không khí, trong đó một trò vĩnh viễn không thoát được đó là trò nói thật hay mạo hiểm.

Sau khi chơi mấy ván, người có vận may không tốt như Thang Niên, bất hạnh bị chọn trúng.

Thang Niên: “…”

Người chủ trị là Dương Thu Thanh, cô ta hỏi: “Chị Thang Niên, chị chọn nói thật hay mạo hiểm?”

Thật sự cô muốn chọn nói thật nhưng cô hơi sợ, có lẽ mạo hiểm sẽ tốt hơn, bởi vì trong phòng có nhiều giám đốc, mọi người sẽ không chơi đến mức quá đáng.

Thang Niên suy nghĩ, nhanh chóng đưa ra quyết định: “Mạo hiểm đi.”

Cô nói rất nhỏ.

Phát hiện Thẩm Dục nhìn mình, cô cúi đầu xuống.

Sau bữa ăn, Thẩm Dục lúc nào cũng nhìn cô, còn cô chỉ có thể giả vờ không quen biết, càng lâu càng mất tự nhiên hơn.

“Lựa chọn mạo hiểm đúng không? Lần này chúng ta chơi khác đi.” Dương Thiên Thanh liếc nhìn những người trên bàn ăn, nói, “Như vậy đi, chị hôn một người đàn ông nào đó trong đây thì trừng phạt coi như kết thúc.”

Cách chơi này rất kỳ cục, đặc biệt không tôn trọng phụ nữ, nhưng tính cách Dương Thiên Thanh tùy tiện, mọi người cũng không nghe thấy chỗ nào kỳ lạ, nếu đã chọn mạo hiểm thì cách hơi này rất hợp lý.

Đặc biệt là ngày hôm nay có rất nhiều đàn ông, nhiều người 40-50 tuổi, phần lớn đã uống nhiều rượu, ánh mắt nhìn phụ nữ ở đây rất tục tĩu, sau khi nghe thấy lời đề nghị của Dương Thiên Thanh, có một người vỗ tay tán thành trước.

“Cách này rất hay, để người đẹp tìm người hôn một cái.”

Những người khác cũng phụ họa: “Chơi hay.”

Bọn họ rất hài lòng với những người phụ nữ ngày hôm nay, vừa trẻ vừa xinh đẹp, cho dù hôn ai thì người chiếm tiện nghi vẫn là bọn họ, còn có thể giao lưu với gái đẹp.

Dương Thiên Thanh cố ý nói: “Lý tổng cảm thấy được thì cứ làm như vậy đi, chị Thang Niên, chị nghĩ thế nào?”

Lý tổng nói: “Cũng đã lựa chọn mạo hiểm rồi, đánh cược thì phải chịu thua, người trẻ tuổi, nói phải giữ lời.”

Ở đây có mấy người phụ nữ vì để lấy lòng giám đốc mà phụ họa theo: “Lý tổng nói đúng, mạo hiểm này cũng không khiến người ta quá khó xử, chỉ hôn một cái mà thôi, so với mấy thứ khác thì đơn giản hơn nhiều.”

Thang Niên nghe thấy thì choáng váng.

Dương Thiên Thanh này rõ ràng đang trả thù, cố tình làm khó cô.

Trưởng phòng lúng túng nói: “Lý tổng, con gái dễ xấu hổ, chúng ta đổi cách khác đi ạ.”

Lý tổng nói: “Đã đánh cược thì phải chịu thua, nếu không chơi thì sẽ không thú vị.”

Có mấy cô gái không quen biết cũng ghét kiểu chơi này, họ liếc nhìn Thang Niên, cảm thấy làm như vậy thì không ổn, chưa tính bồi rượu, còn phải hôn một người đàn ông xa lạ, thật ghê tởm, họ tỏ ra đồng tình với cô.

Nói dễ nghe là mạo hiểm, khó nghe chính là ăn bớt, Dương Thiên Thanh còn là đồng nghiệp với Thang Niên, lần này rõ ràng phái người của công ty đi lấy lòng khách hàng.

Nhưng bọn họ không có cách nào mở miệng giúp đỡ, nếu không sẽ đắc tội với khách hàng.

Thẩm Dục nhíu mày, “Lý tổng, mạo hiểm này không không thỏa đáng hay sao?”

Thang Niên nhìn về phía Thẩm Dục, nghe anh nói tiếp: “Ở đây có nhiều cô gái nhỏ, da mặt mỏng, còn có một số phụ nữ đã lấy chồng, mạo hiểm không nên xuất hiện việc tiếp xúc cơ thể.”

Có rất nhiều cô gái gật đầu, cảm kích nhìn về phía Thẩm Dục.

Không ngờ nhà đầu tư ra mặt giúp các cô, đã thế còn là người đẹp trai, trẻ tuổi nhất.

Các cô ai cũng biết Thẩm Dục, chưa nhìn thấy thì cũng từng nghe qua.

Tất cả những người khác đều có phụ nữ ngồi bên cạnh để bồi rượu, chỉ có Thẩm Dục ngồi một mình, có người chủ động tiến lên nhưng anh không để ý, giống hệt với lời đồn, giữ mình trong sạch.