Chương 8: Rối rắm

Chuyện này vốn nên giữ kín trong bụng, cho đến khi cô bắt đầu chơi với Ôn Ninh.

Từ nhỏ hai người đã quen biết nhau, đã thân thiết từ lâu, tới thời điểm tuổi dậy thì, Ôn Ninh cho cô xem rất nhiều phim cấm, chủ đề tán gẫu cũng càng lúc càng da^ʍ.

Có một hôm trong lúc xem phim sεメ Ôn Ninh nói với cô, “Chúng ta trao đổi bí mật đi.”

Vu Tiêm Tiêm tỏ vẻ không hiểu nhìn cô ta, Ôn Ninh chỉ vào nam diễn viên AV trên màn hình TV, “Tớ hi vọng có một ngày Ôn Tễ Vân sẽ làm như vậy với tớ.”

Ôn Tễ Vân là anh trai của cô ta, lớn hơn cô ta ba tuổi.

“Cậu điên rồi à?” Điều này dọa Vu Tiêm Tiêm nhảy dựng, lúc này trong phim nam chính đang đè nữ chính quỳ bò xuống dưới đất, từ phía sau mãnh liệt va chạm. Đây là một bộ phim sεメ thông thường, nhưng hai người họ là anh em ruột, làm sao có thể làm như vậy.

Ôn Ninh gan to nói: “Anh em thì làm sao, tớ chính là muốn anh ấy đυ. tớ, sớm muộn tớ cũng sẽ ngủ với anh ấy.”

Vu Tiêm Tiêm rất khϊếp sợ, nhưng thấy bạn thân kiên định như vậy, chỉ có thể chúc phúc cô ta, “Mong cậu sớm được như ý.”

“Tớ đã nói bí mật của tớ rồi, cậu thì sao? Bí mật của cậu là gì?”

Ôn Ninh nói xong, cũng không quên hỏi Vu Tiêm Tiêm, Vu Tiêm Tiêm nghĩ nghĩ, cô cũng không có bí mật gì, trừ cái chuyện kia của mẹ, nhưng cũng không biết bắt đầu từ đâu.

Nhìn đến TV vẫn đang chiếu hình ảnh hai diễn viên đυ. nhau, Vu Tiêm Tiêm có chút miệng đắng lưỡi khô.

“Tớ...Tớ cũng không có bí mật gì.”

Nhìn cô do dự, Ôn Ninh liếc mắt liền nhìn ra có điểm không thích hợp, thúc dục cô: “Lừa ai thế, mau nói đi, nhất định rất dọa người.”

Vu Tiêm Tiêm rất ngượng ngùng, nhưng nói ra bí mật của bản thân cũng coi như là một loại giải thoát đi, “Tớ.... Rất muốn làm một chuyện.... Đại khái gọi là....Yêu đương vụиɠ ŧяộʍ?”

Cô nói thực tùy ý, Ôn Ninh nghe xong trừng lớn mắt, “Vãi, không ngờ cậu cũng không vừa.”

Đại khái vì chuyện chia sẻ bí mật này, sau này hai người bọn họ càng nói chuyện càng bạo, Ôn Ninh biết được, Vu Tiêm Tiêm dưới lớp da ngoan ngoãn, bảo thủ này là một con đĩ tao lãng tiện tâm. Mà Vu Tiêm Tiêm biết Ôn Ninh dưới lớp da hòa đồng, mỹ diễm này là một con đĩ mong ước được anh trai ruột đυ..

Nói một cách đơn giản, hai người bọn họ đều trong ngoài bất nhất, dùng một hình tượng tốt để che giấu bản chất đĩ thõa của mình.

Ôn Ninh hỏi cô: “Cậu đã quên lúc trước cậu muốn như nào rồi à?”

Vu Tiêm Tiêm không quên, chủ yếu là Phương Dịch An không có dễ lừa như vậy, mỗi lần sắp thành công đều bị hắn bắt được, kế hoạch hoàn hảo đành tan thành mây khói, làm cho cô rất bất lực.

Ôn Ninh sau khi được chuyên viên trang điểm xong, cô ta liền phải đi tham gia tiết mục, vội vàng quăng lại câu nói, “Nếu thật sự không được thì cậu cứ sống bình thường đi, lăn lộn mù quáng như vậy làm cái gì.” Liền vội vội vàng vàng cúp máy.

Vu Tiêm Tiêm còn chưa kịp chào tạm biệt cô bạn thân, muốn cô sống đàng hoàng? Đại khái là không thể, từ nhỏ cô đã muốn nếm thử trái cấm của việc yêu đượng vụиɠ ŧяộʍ, nhiều năm như vậy, việc này đã ở trong lòng cô chôn giấu lâu như vậy, hiện giờ đã mọc rễ nảy mầm, muốn nhổ tận gốc là không thể nào.

Sau khi cúp điện thoại, trong lòng cô vẫn rất loạn, xe taxi bất tri bất giác đã đến điểm đến. Cô vốn là muốn hẹn phụ huynh học sinh Lưu Chấn Dương, hẹn anh ta thứ bảy ở một khách sạn yêu đương vụиɠ ŧяộʍ.

Cô cùng với Lưu đại ca chơi trò mờ ám đã lâu, tin nhắn trong Wechat cũng rất ái muội, thiếu đúng bước cuối cùng, không nghĩ đến vẫn không cẩn thận bị Phương Dịch An nhìn thấy.

Nói một lời nói dối, phải dùng thêm nhiều lời nói dối khác để che đậy. Vì sợ Phương Dịch An nghi ngờ, cô đành phải hẹn một khách hàng khác về nhà dạy riêng, kế hoạch yêu đương vụиɠ ŧяộʍ đã được chuẩn bị kỹ càng đã phải ngâm nước nóng.

Sau ba tiếng đồng hồ, cô rốt cuộc cũng dạy xong, Vu Tiêm Tiêm đi ra tiểu khu xa hoa. Cô mệt đến không thở nổi, rất muốn ngửa mặt lên trời hét, vì sao muốn nɠɵạı ŧìиɧ cũng khó như vậy!

Vừa lúc này cô mở điện thoại, nhìn thấy thông báo tin nhắn của bạn thân, cũng không có tâm tình gì, uể oải ỉu xìu.

“Khi nãy vội vàng không nói rõ với cậu được, bây giờ tớ có thời gian.”

Ôn Ninh dừng một chút, “Nói thật nha, Tiêm Tiêm, chồng cậu cao 1m85, nhìn cũng đẹp trai, còn đối xử tốt với cậu, người tốt như vậy, đốt đèn l*иg cũng khó tìm, cậu nên sống đàng hoàng với người ta.”

Cô ta ngày thường rất bạo, ước muốn này của Vu Tiêm Tiêm cô ta vẫn luôn biết đến, cô ta cũng không ít lần khuyên cô, nhưng cô vẫn cứ không nghe.

Vu Tiêm Tiêm cũng thật kỳ lạ, biết rõ chồng mình tốt như vậy, nên cô cũng không muốn ly hôn. Điều cô muốn là sau khi đυ. một người đàn ông khác, về nhà lại cùng chồng làʍ t̠ìиɦ, đó chính là kɧoáı ©ảʍ, cô trừ bỏ tâm tư muốn được nɠɵạı ŧìиɧ, những phương diện khác cô cũng rất tận chức tận trách.

Cô suy nghĩ một hồi, nói: “Thôi để tớ thử thêm lần cuối cùng, nếu vẫn không được, thì tớ liền từ bỏ, trở về nhà làm hiền thê lương mẫu.”

Ôn Ninh ở đầu dây bên kia khinh khỉnh, may mà Vu Tiêm Tiêm cũng không có nhìn ra, trêu ghẹo, “Cẩn thận vừa kết hôn đã phải ly dị.”

Cô ta rửa mắt mong chờ, dù sao Phương Dịch An cái tên kia cũng không ngốc.