Chương 37

----

Vừa rồi đầu hói của Chu Trạch Húc lộ ra, khiến cậu ta rơi khỏi vị trí bạn tốt ăn dưa của Lâm Trà, Giang Minh Khải thành công điền vào vị trí, anh ta lại có thể vui vẻ ăn dưa.

“Thật ra thì tôi cảm thấy Bùi lão sư và Linh nhi cũng rất xứng đôi.”

Giang Minh Khải nhỏ giọng nói: “Chồng già vợ trẻ mà thôi, bọn họ đã trưởng thành rồi, cũng không sao cả!”

“So với tiểu tử Chu Trạch Hủ, Bùi lão sư vẫn tốt hơn rất nhiều!” Trần Tiện Tri bổ sung: “Ít nhất Bùi lão sư không bị hói!”

Lâm Trà bị kẹp giữa hai người, ngây thơ vô hại chớp chớp đôi mắt to.

[Nhưng mà Bùi Hồng Vân lại không yêu Liễu Linh Nhi nên mối quan hệ này sẽ không lâu dài đâu!]

Khách mời:???

Liễu Linh Nhi:???

Bùi Hồng Vân rất muốn che miệng Lâm Trà lại, nhưng đáng tiếc lần đầu tiên anh ta không che được, lần thứ hai anh ta bị Liễu Minh Khiêm ngăn lại hoàn toàn không thể tới gần Lâm Trà.

Sắc mặt Liễu Linh Nhi lập tức tối sầm lại, cô ta nắm chặt lấy tay của Bùi Hồng Vân, gằn từng chữ một: “Bùi Hồng Vân, người trong lòng anh không phải là em sao? Đó là ai?”



Vẻ mặt Bùi Hồng Vân hơi bối rối, vội vàng nói: “Em đừng nghe người khác nói bậy bạ, sao anh có thể không yêu em chứ. Đương nhiên anh yêu em nhất mà...”

Lời nói thầm của Lâm Trà khiến người khác kinh ngạc đến chết, nhưng trong tiếng lòng vẫn còn có vài phần vui sướиɠ khi cười trên nỗi đau của người khác.

[Ha ha ha, không thể tin được! Người Bùi Hồng Vân yêu nhất thật ra lại là ba của Liễu Linh Nhi! Là Liễu Minh Khiêm!]

Liễu Linh Nhi:?

Liễu Minh Khiêm:???

Khách mời khác:????

Hàng loạt tiếng ho khan liên tiếp vang lên trong khu rừng.

Đám bạn ăn dưa ở bên cạnh Lâm Trà đều bị sặc hạt dưa.

Dưa này... Đỉnh quá!

Bọn họ cần tiêu hóa một chút!

Vẻ mặt Liễu Linh Nhi đờ đẫn.



Cô ta liếc nhìn Liễu Minh Khiêm rồi lại nhìn Bùi Hồng Vân, trong ánh mắt đầy vẻ ngỡ ngàng, không biết phải làm sao.

Người bạn trai cô ta yêu lại là ba của cô ta sao?

Một nữ minh tinh trẻ tuổi xinh đẹp như cô mà lại thua ba mình sao?

[Để tôi xem thử, rốt cuộc Bùi Hồng Vân yêu Liễu Minh Khiêm vào lúc nào!]

Lâm Trà không phát hiện sự bất thường của mọi người ở hiện trường, vẫn tiếp tục đào dưa lớn: [Ôi trời! Tìm được rồi!]

[Wow wow wow! Thì ra mười năm trước Bùi Hồng Vân đã thích Liễu Minh Khiêm, là đã thích Liễu Minh Khiêm được mười năm rồi!]

Cơ thể Bùi Hồng Vân cứng đờ.

Sợ dây đàn căng thẳng suốt mười năm trong lòng bỗng nhiên đứt “Bùm” một tiếng.

Trong lòng bỗng cảm thấy xấu hổ, hài má của Bùi Hồng Vân đỏ lên, hai tay nắm chặt.

Anh ta biết dù có cố gắng ngăn cản thế nào thì bí mật này cũng không thể che giấu được nữa.

Thấy hiện trường căng thẳng, Lâm Trà tiếp tục đào sâu quả dưa lớn của Bùi Hồng Vân và Liễu Minh Khiêm hơn——