Chương 6: Uy Hϊếp

Tác giả: Tiêu Dao Tự Vân

Sáng sớm hôm sau Tiêu Linh bị tiếng gõ cửa đánh thức. Cô nhíu mày mở mắt, cảm giác đầu âm ỉ đau, cơ thể nhức mỏi như vừa vận động cường độ cao, còn có hạ thân đau rát...

Vài giây qua đi, Tiêu Linh liền tỉnh táo. Cô hoảng sợ bật dậy, tấm chăn mỏng theo đó mà trượt xuống phơi bày da thịt của thiếu nữ ra không khí.

Tiêu Linh thấy lạnh lạnh cúi đầu nhìn xuống cơ thể không mảnh vải của mình. Những vết bầm tím rải rác khắp cơ thể, bên ngực trái còn dấu răng rõ rệt... Tách hai chân thì thấy cánh môi trước kia luôn khép kín giờ hé mở đỏ hồng hơi sưng. Tất cả chính là chứng cứ cho việc làʍ t̠ìиɦ có bao nhiêu mãnh liệt.

Cái này, là ai? Sao cô không có một chút ấn tượng gì hết!

Cạch...

Tiếng mở cửa thu hút Tiêu Linh, cô dừng động tác vỗ đầu có chút ngốc nghếch của mình theo âm thanh ngơ ngác nhìn người vừa từ nhà tắm bước ra, vô tình nhìn xuống thì thấy khăn tắm quấn lỏng lẻo bên hông.

Tiêu Linh đỏ bừng mặt quay đầu đi, tầm mắt đảo loạn quanh phòng. Khi cúi thấp đầu phát hiện tình huống hiện tại của mình thì giật mình vội vã quấn chăn quanh thân.

Diêm Kỳ vắt khăn lau tóc lên vai trần, ra cửa xách vào một bịch đồ ăn sáng và hai túi đựng không nhìn nhầm thì là nhãn hiệu thời trang khá nổi tiếng.

Cậu đặt đồ ăn sáng lên bàn, tay cầm một túi trong hai túi kia bước tới trước mặt cô:

"Học tỷ, mau đi rửa mặt mặc đồ rồi ra ăn sáng."

Thật ra không mặc đồ càng tốt, nhưng như thế Diêm Kỳ sợ người nào đó da mặt mỏng không ăn sáng nổi.

Tiêu Linh nuốt nước miếng, sợ sệt quấn chăn lùi dần ra sau, cắn răng chịu đựng sự đau nhức trên người vòng một vòng qua người Diêm Kỳ bỏ chạy vào phòng tắm. Chưa được nửa phút thì chạy ra cầm túi đồ trên giường rồi chạy về đóng sầm cửa.

Cô sợ hắn? Không, cô không nên sợ hắn!

Diêm Kỳ cười như không cười nhìn cánh cửa đóng chặt, đi lại ngồi xuống ghế bày đồ ăn trên bàn ra.

Trong phòng tắm, Tiêu Linh như động vật nhỏ bị kinh sợ nhanh tay nhanh chân rửa mặt rồi lấy quần áo trong túi mặc vào.

Vậy mà vừa vặn...

Nửa tiếng sau...

Đợi mãi không thấy người ra, đồ ăn sáng cũng đã nguội lạnh. Diêm Kỳ cau mày mất kiên nhẫn đứng dậy trực tiếp đi tới kéo cửa phòng tắm ra, cứ thế đối diện Tiêu Linh đang ngồi trên bệ cửa sổ trong phòng tắm.

Diêm Kỳ:.....

Tay Tiêu Linh giữ chặt mép cửa căng thẳng nhìn Diêm Kỳ.

"Cậu, cậu đừng tới đây. Không tôi, không tôi sẽ nhảy xuống dưới." Âm cuối lời cô có hơi run, thiếu đi chút đáng tin. Rõ ràng là mạnh miệng.

Diêm Kỳ cười lạnh một tiếng, thong thả bước lại gần cô. Đây là tầng 3, cô sẽ không dám.

"Là tôi cưng chị, dễ dãi với chị quá rồi phải không? Vậy mà có ý nghĩ muốn chạy trốn."

"..."

Tối qua có lẽ cậu chơi cô còn chưa đủ mạnh, nên giờ vẫn còn sức nghịch ngợm, tính uy hϊếp cậu? Ai uy hϊếp ai còn chưa biết đâu.

Diêm Kỳ nhếch môi ánh mắt nguy hiểm nhìn Tiêu Linh, bàn tay đột ngột vươn tới kéo cả người cô ngã vào ngực.

Mọi việc xảy ra quá nhanh, lúc Tiêu Linh chưa kịp phản ứng đã bị kéo xuống khỏi bệ cửa sổ, bị đối phương ôm chặt trong ngực.

"Buông tôi ra!"

Tiêu Linh vùng vẫy giãy dụa, nhưng đôi tay của Diêm Kỳ như khoá sắt siết chặt không cho cô động, sức lực nhỏ bé của cô so với cậu quả thực không đáng nhắc đến.

"Chị còn giãy nữa có tin là tôi sẽ thao chị luôn ngay bây giờ không. Dù sao tối hôm qua tôi cũng chưa chơi tận hứng đâu."

Tiêu Linh nghe Diêm Kỳ nói vậy liền không dám động nữa, ngoan ngoãn để cậu ôm.

Diêm Kỳ vỗ nhẹ má cô: "Thế có phải ngoan không."

Diêm Kỳ hài lòng cúi đầu khẽ mυ"ŧ môi cô, ôm eo đem người ra ngoài ngồi xuống giường.

Cầm điện thoại trên tủ cạnh giường mở album ảnh đưa đến trước mặt cô, cách hai ba giây lại vuốt vuốt đổi hình khác.

Hai mắt Tiêu Linh mở to, không bao lâu hốc mắt liền đong đầy nước mắt, đem mặt nhỏ lần nữa tẩy rửa.

Diêm Kỳ ác ý cắn vành tai cô, cười khẽ: "Còn video nữa đấy, chị muốn xem không?"

"Không! Không..." Tiêu Linh nức nở vươn tay muốn cướp điện thoại nhưng không được.

Diêm Kỳ gắt gao ôm người trong ngực, nụ cười trên môi càng tươi hơn, tựa như một ác ma thích đùa giỡn. Cậu không để tâm đến học tỷ phản kháng, ở trên điện thoại vuốt vuốt lưu loát mở một video.

Ngay lập tức âm thanh sắc tình, phóng túng tràn ra lấp đầy căn phòng.

【 ......

"Hức, quá sâu! Ah...lớn, lớn quá... đừng...a~ "

"Dươиɠ ѵậŧ lớn của học đệ chơi lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ của học tỷ có sướиɠ không?"

"Ân~ a...sướиɠ..."

"A...quá sâu...ưʍ...lớn, lớn quá....ah...ư..."

....... 】

Chưa xem được vài phút Tiêu Linh đã chịu không được vùi mặt vào ngực Diêm Kỳ, nhưng vẫn không ngăn cản được âm thanh dâʍ đãиɠ truyện vào tai.

Tiêu Linh bất lực khóc: "Cậu, cậu mau tắt đi!"

Diêm Kỳ nhìn đầu nhỏ chôn trong ngực mình, thoả mãn cười, cũng không trêu chọc cô nữa dừng video lại, tắt điện thoại cất vào trong túi.

"Học tỷ thấy rồi đấy, đêm qua chị đã "ăn" côn ŧᏂịŧ của tôi. Chị phải chịu trách nhiệm."

"Tôi, tôi là lần đầu..."

"Thì sao? Chị nghĩ chịu trách nhiệm là làm bạn gái tôi sao, không phải đâu. Mà chị không chịu trách nhiệm cũng được, tôi không ngại cắt video và lấy ảnh vừa rồi chị xem đăng lên web cho mọi người thưởng thức đâu. Tiện thể... ghi chú thông tin của chị cho mọi người dễ tìm."

Tiêu Linh hoảng sợ xen lẫn căm tức nhìn Diêm Kỳ, nhưng cuối cùng chỉ có thể cúi đầu, run run mở miệng.

"Không cần đăng! Cậu... cậu muốn tôi chịu trách nhiệm thế nào?"

Tiêu Linh uất ức, rõ ràng cô là lần đầu tiên, cô còn chưa bắt chịu trách nhiệm gì đâu. Vậy mà bị cắn ngược.

"Đơn giản, để tôi chơi chị đến khi chán thì thôi."

Tiêu Linh ngỡ mình nghe nhầm, nhưng nhìn ánh mắt nghiêm túc của Diêm Kỳ, cô biết là không phải. Cậu thực sự... muốn coi cô như gái.

"Cậu không sợ... tôi..."

Diêm Kỳ bật cười: "Báo cảnh sát? Chị có thể thử, cùng lắm tôi cũng chỉ ngồi uống trà vài giờ. Còn chị, thân thể dâʍ đãиɠ này sẽ được rất nhiều người biết đến đấy."

Tiêu Linh cảm thấy toàn thân rét lạnh, không thể phát ra một lời nào nữa.

.............

Một nam sinh dựa thân cây như ngủ, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên làm cậu khó chịu cau mày mở mắt. Mò điện thoại trong giáo phục bị vứt một bên, mở tin ra thì đập vào mắt đầu tiên là ảnh nude của một thiếu nữ.

Cmn! Đứa chó chết nào dám gửi cái thể loại ảnh này cho lão tử!

Đang định quăng điện thoại thì nam sinh dừng lại, vội vàng nhìn lại ảnh một cách chăm chú. Lướt lướt mấy ảnh khác, đến khi thấy video thì dừng lại không mở.

"Tiêu... Linh?"



Xin lỗi tuy các anh khác cũng không tốt nhưng đảm bảo anh Diêm Kỳ khó ưa nhất, coi chị nhà là đồ chơi 🤧

~~🥀~~