Chương 2-1: Cạnh tranh.

"Tần lão sư, cô tìm em ạ?" Loan Lễ gõ cửa, mở ra cửa phòng tổ toán học.

Tần Thanh ngẩng đầu, khép lại giáo án cầm trong tay, chớp mắt cười với Loan Lễ, "Tới rồi à? Em mau vào đi?"

Tần Thanh là một omega xinh đẹp, (thoạt nhìn rất xứng đôi với Nhạc Thu), phụ trách dạy toán của lớp ba và lớp bốn, cũng là chủ nhiệm của lớp ba.

Loan Lễ đi đến bên cạnh cô, nhẹ giọng mở miệng, "Tần lão sư."

Tần Thanh kéo ngăn kéo ra, từ bên trong lấy ra một xấp giấy đã đánh dấu xong đưa cho Loan Lễ.

Loan Lễ cúi đầu nhìn, thấy đây là danh sách báo danh của đại hội thể thao.

"Đây là danh sách của lớp ba và lớp bốn. Vốn dĩ đại hội thể thao được tổ chức vào mùa xuân, nhưng em cũng biết là bên cạnh sân thể dục tất cả đều là cây liễu, vừa đến mùa xuân nên tơ liễu rải đầy khắp mặt đất.". Tần Thanh giải thích với Loan Lễ, " Tuần sau chính là đại hội thể thao, lớp chúng ta phải cố gắng nhé!"

Nói, Tần Thanh có chút buồn rầu mở miệng, "Em cũng biết rằng trường học một hai phải bắt các lớp cạnh tranh với nhau, tuy rằng đề nghị này rất tốt, nhưng cũng dễ dàng kích động tâm lý phản nghịch của các học sinh, lỡ như phát sinh chuyện gì thì thật không ổn."

Loan Lễ gật đầu tán đồng, "Đúng vậy, trường học làm hơi quá rồi."

"Được rồi, nghe nói em và Kỳ Hướng Tinh quan hệ không tồi, hai người các em cùng nhau thương lượng đi.", Tần Thanh vỗ bả vai Loan Lễ, "Chúng ta phải cạnh tranh thật lành mạnh."

Nhắc tới Kỳ Hương Tinh, ánh mắt Loan Lễ có chút nhu hoà, "Em sẽ nói chuyện với cô ấy."

"Đúng rồi, lại nói tiếp cái này, không phải vừa mới trải qua sinh nhật tuổi mười tám sao? Đi kiểm tra đo lường phân hoá ra sao rồi?", Tần Thanh cầm lấy cái ly trên bàn, nhấp một ngụm.

Loan Lễ cười rộ lên, ngữ khí nhu hoà, "Kiểm tra đo lường 99% là omega." Cô dừng một chút, lại bổ sung nói, "Kỳ Hướng Tinh 99% là alpha."

"Cũng khá tốt.", Tần Thanh thấy Loan Lễ tâm thái bình thản, cũng cười rộ lên, "Được rồi, cô không làm phiền em nữa. Còn nữa, nhớ nhắc lớp bốn nộp bài tập cho cô."

Loan Lễ mới vừa đi đến cửa lớp bốn, chuông tan học liền vang lên, cô đứng ở cửa, ôm một xấp tài liệu, lễ phép nói với bạn học lớp bốn, "Tớ muốn tìm Kỳ Hướng Tinh."

Đỗ Tử Hằng "ngao" một tiếng, hấp tấp hô một tiếng, "Lớp trưởng! Lớp trưởng lớp bốn tìm cậu nè! Nhanh lên! Nhanh lên!"

Loan Lễ hơi hé miệng, cô muốn nói không cần phải gấp, liền nhìn thấy Kỳ Hướng Tinh mặc đồng phục, vừa đi vừa ngáp, lúc nhìn thấy cô thì ánh mắt sáng lên, buồn ngủ cũng biến mất, "Loan Lễ? Cậu tìm tớ làm gì vậy?", Cô đột nhiên nhớ đến cảnh tượng vừa đi vừa ngáp khi nãy, giọng đột nhiên ỉu xìu.

Loan Lễ bật cười, vươn tay đè xuống nhúm tóc nhô lên trên đầu Kỳ Hướng Tinh, mới vừa đè xuống, nhúm tóc lại nhô lên lần nữa. Cô liền từ bỏ không đè nữa, đem một nửa danh sách báo danh trong tay đưa cho Kỳ Hướng Tinh, " Tuần sau là đại hội thể thao, yêu cầu đều viết trên giấy, cậu phân cho lớp đi."

Kỳ Hướng Tinh chớp chớp đôi mắt, cảm giác mất mặt khi đối diện với Loan Lễ lúc nãy đã biến mất. Cô hoảng loạn vươn tay tiếp nhận danh sách, nhìn chằm chằm mặt Loan Lễ, không biết vì cái gì, ma xui quỷ khiến nói một câu, "Loan Lễ, hôm nay cậu thật đáng yêu!"

Loan Lễ sửng sốt, "Cái gì?"

Kỳ Hướng Tinh trừng lớn đôi mắt, đột nhiên ý thức được bản thân đem ý nghĩ trong lòng nói ra. Bên tai cô đỏ một mảnh, tránh đi ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Loan Lễ, giấu đầu lòi đuôi nói, "Tớ……. Tớ muốn nói là, Tần lão sư còn dặn dò chuyện gì nữa không?"

"Tần lão sư dặn cậu thu bài tập của các bạn." Loan Lễ cười khách sáo với cô rồi rời đi.

Kỳ Hướng Tinh có chút ảo não cầm danh sách đi về phòng học, không hề chú ý tới vành tai Loan Lễ cũng đỏ lên.