Chương 16: Rình

Xem xét

Editor: An Nhiên

Beta: Tiêu

Lúc đó tôi không biết là qua bao lâu, nhìn tới bóng đen kia, lại trong hoàn cảnh đột ngột trông thấy như vậy, lông tóc cả người liền dựng đứng, không khống chế được phản ứng lập tức hét lớn lên.

Hét hai tiếng chú Hai đã thấy chạy tới, chú mặc một thân quần áo chuẩn bị luyện thái cực, lao vào phòng tôi hỏi có chuyện gì vây. Tôi chỉ vào cửa sổ miệng lắp bắp:" bóng— bóng người!"

(Anh thế này mà dám chui xuống đấu, :D )

Chú Hai nhìn qua cũng hoảng sợ, có điều chú phản ứng so với tôi nhanh hơn, lập tức liền lao tới, mở tung cửa sổ, nhảy ra bên ngoài, kêu lên:

" Ai!"

Tôi cũng mặc quần áo chạy theo, vừa thấy lại phát hiện ngoài cửa sổ không có gì cả, bên ngoài là sân lớn phơi thóc, ánh sáng màu xanh của đèn đường soi sáng một vùng lớn, nhưng tuyệt đối không có ai.

Chú Hai tiếp tục ở bệ cửa sổ nhìn quanh bốn phía, có điểm khó tin, bởi vì cho dù có là người chạy, ít nhất cũng sẽ có động tĩnh. Lúc này, chú ừ một tiếng, lùi về đồng thời nhìn lại tay mình, tôi thấy trên tay chú ươn ướt.

Lại nhìn lên bệ cửa, không hiểu sao trên đó tất cả đều là nước, tôi bỗng có một dự cảm không rõ, lập tức kéo cánh cửa sổ lại, vừa thấy, cái đệch, trên tấm thủy tinh phía bên ngoài cửa sổ, có bám đầy những con ốc trắng đen sặc sỡ!

Lại nhìn mặt ngoài cánh kia nữa, cũng thấy toàn bộ đều là chúng.

Tôi hít một ngụm khí lạnh thật dài, lập tức chạy ra bên ngoài, đóng cửa sổ lại, liền nhìn thấy lũ ốc này so với buổi sáng còn nhiều hơn, chi chít, tụ lại một chỗ, tạo thành một hình dạng quỷ dị, nhìn qua thấy chính là cái bóng người nằm úp trên cửa sổ của tôi, như đang nhòm vào quan sát bên trong.

Tôi lạnh cả người, chỉ cảm thấy một nỗi sợ hãi cực độ chạy dọc thân mình. Chú Hai mặt cũng trắc bệch, một câu cũng nói không nên lời.

Chân tôi bắt đầu run, hít sâu vài hơi mới có thể mở lời, hỏi chú:" chú Hai, đây rốt cục là cái gì?"

Chú Hai nói qua kẽ răng một câu:" chú không biết."

"Chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Chú Hai không trả lời tôi, mà lại lấy ra điện thoại di động, gọi một cuộc. Trong đầu tôi trống rỗng hết, một chút cũng không nghe rõ chú đang nói cái gì, chỉ biết là chú gọi cho chú Ba.

Chỉ một lát sau, chú Ba liền chạy từ bên ngoài về. Hóa ra là chú nửa đêm cùng thủ hạ ra suối kia trực, rắc thuốc suốt từ chiểu tới tối mà không có con ốc nào ngoi lên, chú sợ là suối nước rộng, thuốc này cũng vô dụng, lũ ốc có thể buổi tối sẽ tụ lại, thế nên phải ở bên cạnh đó tuần tra.

Chú mang theo vài thủ hạ, chạy tới hỏi chúng tôi cái gì vậy, lại trực tiếp nhìn lên trên cửa sổ. Vừa trông thấy mặt chú cũng lập tức trắng bệch.

Thủ hạ bên cạnh liền hỏi:" thế quái nào, bọn chúng nó chui từ đâu ra vậy?"

Chú Ba không trả lời hắn, mà lập tức cầm một cái cào thóc lên cào, lũ ốc bám trên cửa sổ rơi xuống.

Ốc rất nhiều, khiến tôi chỉ biết nghẹn họng nhìn trân trối, cào tới khi trên đất được một đống, từng vốc từng vốc, tôi trước đây có thời gian ăn ốc, sao chưa bao giờ cảm thấy thứ này ghê tớm như vậy.

Sau khi gạt hết chúng xuống, chú Ba quấy vài cái trên mặt đất, "còn ướt, ra khỏi nước chưa lâu. Mấy đứa các ngươi đi tìm xem quanh đây có nguồn nước nào không."

Thủ hạ của chú lập tức tản ra bốn phía tìm tòi, mới đi chưa được vài bước, chú Hai liền nói:" không cần tìm nữa, là từ nơi đó."

Chúng tôi chuyển hướng nhìn theo chỗ chú chỉ, liền phát hiện được dưới chân tường có một cái rãnh nước, thông với bên trong đường cống ngầm.

Hệ thống thủy lợi của nông thông vô cùng đơn giản, không khác lắm so với hệ thống tưới ruộng, tất cả nước thải sinh hoạt đều chảy vào trong con suối đó, vì vậy mà cống ngầm cùng với khe suối thông nhau. Trên thực tế, tất cả mọi cống thoát nước đều thông tới khe suối hết. Chú Hai nói:" cậu xem mỗi khi trời mưa, rãnh nước này đều rất ẩm ướt, nhất định là chúng bò lên từ trong cống này."

"Con mẹ nó, thảo nào lão tử không thấy một con ốc chết mịa nào cả, hóa ra là chúng nó trốn vào trong cống hết.". Chú Ba mắng một tiếng.

"Xử lý sao đây?". Một thủ hạ hỏi.

"Gϊếŧ hết đi!". Chú Ba lập tức nói, dứt lời liền cầm cào đập vào lũ ốc lổm ngổm trên mặt đất, thủ hạ của chú cũng hỗ trợ, đi đem cái gì đó tới, ngay lúc đó chú Hai liền ngăn bọn họ lại.

"Anh làm gì vậy?". Chú Ba hỏi.

Chú Hai giải thích:" cậu làm vậy vô dụng thôi.". Nói xong lật nắp cống lên, chúng tôi vừa nhìn, chỉ thấy trong cống toàn bộ đều là ốc.