Chương 22: Họ An

Họ An

Editor: An Nhiên

Beta: Tiên

Chú Hai tựa vào sau ghế, một bên lật gia phả, một bên chậm rãi nói với chúng tôi:" Từ A Cầm nói, phần mộ tổ tiên nhà chúng ta lúc đó có đào ở chỗ giếng cổ, cuối cùng thì Thiện Thành Công cũng không hề đổi sang nơi khác, vẫn cho chôn tại vị trí đó. Hơn nữa chuyện cuối cùng này, có sự xuất hiện một một thầy địa lý cao tay nữa, về điểm này có chỗ không sao giải thích được. Nếu chỗ đó phong thủy thực bình thường, lại đào ra một xác chết, đó là nơi âm sát, vì sao Thiện Thành Công còn kiên trì ở lại mà không di dời vị trí mộ tổ tiên?"

"Thôn dân tung tin vịt về giếng thần này nọ hẳn không phải là vô căn cứ, Mạo Sa Tỉnh giống như là nói về một vùng ruộng cạn, làng cũ của chúng ta ngoại trừ có tiếng là thôn hạn hán, còn là nơi mất mùa nghiêm trọng nhất vùng, theo như cách nói của bọn họ, phần mộ tổ tiên chúng ta xây ở nơi như này không chết khô thì mới là lạ. Vì thế mà nơi chôn cất kia nhất định là một chỗ tốt, Thiện Thành Công nếu không vì có lợi mới kiên trì, thì chuyện hẳn là ngược lại, ông ấy bị ép buộc."

"Bị ép?"

"Đúng, đem mộ tổ tiên xây ở nơi như vậy, là chuyện bất đắc dĩ mà thôi, điều này tất nhiên có liên quan tới tờ giấy Độc Nhãn Trầm đưa cho, mà anh nghĩ vấn đề bất đắc dĩ ở chỗ, chính là trong giếng cổ lại đào ra được cái xác chết kia."

Ông bác họ nghe, rít một hơi thuốc lào, nói:" vậy –", đang định nói gì lại thôi.

"Đối với chuyện này cháu cơ bản có thể xác định được, cho nên cháu mới bắt đầu lo lắng, dưới nhân tố ấy, tình huống có thể xảy ra nhất là gì, nghĩ tới nghĩ lui, cháu liền hiểu ra, cái nữ thi bị đám ốc bám vào kia là một ấm thi (thi thể chôn lâu rồi), mà lúc trước khi đào ra, tảng đá có khắc chữ chắn miệng giếng rõ ràng là dùng để phong bế nó lại, như vậy khối ấm thi này khả năng có vấn đề gì đó, khiến cho phải để ở bên trong. Mà nơi đây mấy đời trước đều có làn gió trộm mộ phát triển–"

Nghe tới đó, tôi bỗng hiểu ra, "chú muốn nói là, Độc Nhãn Trầm cho rằng, khối xác cổ này không phải là bị hại chết, mà là–"

"Cả người xích͙ ɭõa, không có bất kỳ món đồ trang sức hay ngọc ngà nào, rõ ràng là bị trộm lấy đi tất cả mọi thứ, sau đó ném vào trong giếng, hơn nữa bên ngoài còn có những hài cốt khác nữa, cái giếng kia khả năng chính là nơi thổ phu tử hủy thi. Hơn nữa, bọn họ có thể còn trộm cả đồ tươi sống, hay đúng ra là trộm của những người mới hạ táng."

Tôi lập tức gật đầu đồng ý, "sâu sắc quá."

"Khối nữ thi này cả người phát màu xanh biếc, chết mà không cứng, nghi là có khi xác chết vùng dậy, chỉ sợ chôn cất một thời gian sẽ bò ra hại người", chú Hai tiếp:" ngay lúc đó thổ phu tử khả năng cũng nghĩ như vậy, cho nên vội vàng ném xuống giếng, dùng tảng đá thật to trấn miệng giếng rồi viết lên đó vài dòng cảnh cáo, giếng này bên trong chưa rất nhiều thi thể rữa nát, khiến cho lũ ốc ăn xác sinh sôi nảy nở, số lượng vô cùng nhiều, vì thế chúng tranh đoạt xác mới, kết quả bị thi độc làm cho chết, bao trùm ở bên ngoài thi thể, hình thành một quan tài kín, vì vậy mà khối nữ thi được bảo tồn nguyên vẹn-đương nhiên là đây cũng chỉ coi như phỏng đoán thôi.". Chú Hai nói vòng vo một hồi, " khảo cổ có vô vàn cách tiếp cận chân tướng, nhưng vĩnh viễn vẫn chỉ là suy đoán mà thôi."

"Mày nói tiếp đi". Ông bác họ gật đầu nói.

"Sau đó là tới vấn đề này, Thiện Thành Công phá cái giếng cổ ra, đào được xác chết kia đặt vào trong từ đường, nếu là người chết bình thường, có thể chỉ cần thiêu đi là hết, mồ mả là điềm xấu, ngược lại một điểm đó là vì sao lúc ấy bọn họ lại mời thấy địa lý, cháu nghĩ tất nhiên là cái xác chết kia cũng có xảy ra biến hóa không thể tưởng tượng được, khiến cho Thiện Thành Công khủng hoảng. Nghĩ tới đây, cháu liền phát hiện chiều hướng này có thể theo được.". Chú Hai xoa xoa huyệt thái dương:" thầy địa lý thời bấy giờ chủ yếu đều là thần côn (người làm mấy nghề liên quan tới ma chay thì phải :D ), tất nhiên sẽ nhân cơ hội này muốn kiếm tiền, vì vậy mà cũng sẽ viện ra những lời quỷ dị mà nói dối."

"Từ A Cầm nói thầy địa lý kia không đòi tiền mà."

"Tập tục thời đó, mời thầy địa lý không phải trả thù lao, mà là tặng đồ, hiện còn rất nhiều thấy tướng số vẫn làm như vậy, nói không lấy tiền, nếu ngài thành tâm muốn cảm thạ ta, vậy ta sẽ lấy một món đồ bằng giá của ngài, ngài "đưa" nó cho ta. Lão cha mày lần trước cũng chính là bị người ta lừa mất một món như vậy, vì thế mà nói gì thì nói thầy địa lý sẽ không lỗ chút nào, tất nhiên là được tiền thì vẫn tốt hơn.". Chú Hai nói:" vì vậy chú lo lắng, thầy địa lý đã xúi dại, chú ngẫm lại những trò mà mấy thần côn kia thường làm, thì tìm ra một cách nghe tương đối rợn người."

"Là cách gì? Lão Nhị anh nói thẳng ra được chưa? Con mịa nó, anh nói tốc độ như thái lão nhị kể truyện trong quán trà ấy vậy.". Chú Ba nói.

"Là âm hôn."

"Âm hôn?"

"Đúng, lấy chồng cho ma, thầy địa lý kia khẳng định là đã nói như này: Thiện Thành Công quấy nhiễu quỷ thi, khối nữ thi này xuất hiện dị trạng, tất nhiên là đã thành lệ quỷ, muốn bảo vệ gia đình bình an, chỉ có thể cưới khối nữ thi này, để cho cô ta một suất trong mộ phần, không thì toàn bộ thôn này sẽ có tai ương. Vì vậy dưới áp lực của một tộc trưởng, Thiện Thành Công mới bất đắc dĩ sửa lại phần mộ tổ tiên ngay tại chỗ cũ."

Tôi toát một thân mồ hôi lạnh, cảm giác có điểm ghê tởm, vài người đều không nói lên lời, cách một lúc sau chú Ba mới lên tiếng:" cần động phòng không :D ?"

"Chúng ta không cần biết tới chi tiết này.". Chú Hai thản nhiên nói:" những suy đoán này của anh, sở dĩ là nhìn từ trong gia phả, có thể tìm được đầu mối chúng minh hay không, hiện tại xem ra ý tưởng này rất có khả năng. Vị An thị này, đoán chừng chính là xác chết trong giếng cổ. Cũng chính là xác trong quan tài vô danh, mà Hà thị tuy rằng là vợ lẽ, nhưng thực tế là vợ cả, sở dĩ hai cỗ quan tài đều phải nhập phần mộ tổ tiên, chuyện này quá mức tối nghĩa, vì thế–"

"Nếu như là tôi, tôi khẳng định cũng không muốn người khác biết.". Chú Ba nói.

"Nói như vậy thì lũ ốc tụ thành hình dạng quỷ quái kia, có phải là đã ứng nghiệm lời thầy địa lý, cái xác chết cổ kia hóa lệ quỷ rồi không?" Lưng tôi bỗng mát lạnh.

"Cũng không phải ~". Chú Hai buông gia phả:" những cái lệ quỷ hung yêu kia, đều là không có lửa thì làm sao có khói, chuyện thời nhà Thanh, bọn họ khi ấy còn có người tin chứ giờ chúng ta vì sao tin được chứ."